Ngày 18/8/2017, Tin tức trên được báo Tuổi Trẻ đăng: “Chính quyền Việt Nam cộng hoà là một thực thể ở miền Nam Việt Nam”. Nói đến bộ sách đồ sộ 15 tập "Lịch sử Việt Nam" được ra mắt, với chi tiết gây tranh cãi nhất là việc loại bỏ cách gọi “ngụy quân, ngụy quyền” mà thay vào đó là dùng cụm từ “chế độ Việt Nam Cộng Hòa”. Lập luận được đưa ra của người chủ xướng bộ sách là “Lịch sử phải khách quan”. Chúng tôi xin giới thiệu bài viết dưới đây bàn về cái gọi là “khách quan” ấy.
Với tư cách là một tính từ, “ngụy” để nói lên tính chất giả tạo, ảo, không thật, không chính danh, bất hợp pháp, “hữu danh vô thực” của đối tượng nào đó, Như "ngụy quân tử", "ngụy trang", "ngụy ngôn", “ngụy biện”, "ngụy tạo", "trá ngụy", "ngụy quyền", "ngụy triều" v.v.
Kể từ thời Tự Đức trở đi, các triều đại nhà Nguyễn sau này đều là bù nhìn của Pháp, cho nên đều bị các sĩ phu Bắc - Trung - Nam gọi đó là những ngụy triều bù nhìn. Bắt đầu từ cụ Nguyễn Đình Chiểu, Phan Bội Châu, cho đến nhà thơ Tú Mỡ sau này. Cụ Phan Bội Châu gọi là “ngụy triều Hiệp Hòa”, “ngụy triều Đồng Khánh”, “ngụy triều Khải Định” v.v. khi luận về phong trào Cần vương, để phân biệt các triều đình bù nhìn này với triều đình Hàm Nghi chống Pháp do Tôn Thất Thuyết phò tá. Sau này phát xít Nhật, thực dân Pháp, và đế quốc Mỹ dựng lên các ngụy quyền bù nhìn ở miền Nam Việt Nam thì chúng ta cũng gọi đó là những ngụy quyền.
Thời đó bất kỳ lính tráng, quan chức người Việt nào dưới quyền Nhật, Pháp, Mỹ, thậm chí Tàu Tưởng, thì chúng ta gọi là ngụy. Cụ Phan Châu Trinh khi viết về sự hy sinh của tướng quân Cao Thắng trong nghĩa quân Phan Đình Phùng, cũng viết là: Cao tướng quân bị sĩ quan Pháp và vài trăm ngụy binh đón đánh.
Trong hơn 20 năm kháng chiến chống Mỹ, cuộc chiến tranh lâu dài nhất trong lịch sử Việt Nam, thì dân gian Việt Nam, nhất là ở miền Nam dùng từ này quá lâu ngày thành quen miệng và nó dần trở thành một danh từ chung để chỉ ngụy quyền Sài Gòn 1954-1975. Khi nghe nói "bọn ngụy" thì hiểu ngay là người nói đang nói về ngụy quyền Sài Gòn này.
Vậy tại sao nhân dân ta lại gọi là “ngụy quyền Sài Gòn”? Chúng ta hãy cùng xem xét bản chất của chính quyền này trên phương diện lịch sử:
Sau thắng lợi vang dội ở Điện Biên Phủ, thực dân Pháp đã suy sụp hoàn toàn không còn khả năng kiểm soát tình hình và buộc phải kí Hiệp định Giơ-ne-vơ năm 1954 về chấm dứt chiến tranh, lập lại hòa bình ở Việt Nam. Trong Hiệp định có nội dung: Việt Nam tiến tới thống nhất bằng cuộc tổng tuyển cử tự do trong cả nước sẽ được tổ chức vào tháng 7-1956 dưới sự kiểm soát và giám sát của một Ủy ban quốc tế (gồm Ấn Độ làm Chủ tịch, cùng hai thành viên là Ba Lan và Canada ).Tuy nhiên, ngay sau khi Hiệp định Giơnevơ năm 1954 về Đông Dương được kí kết, Mĩ liền thay thế Pháp, dựng lên chính quyền Ngô Đình Diệm ở miền Nam, thực hiện âm mưu chia cắt Việt Nam, biến miền Nam Việt Nam thành thuộc địa kiểu mới và căn cứ quân sự của Mĩ ở Đông Dương và Đông Nam Á. Như vậy, ước mong độc lập, thống nhất đất nước của nhân dân Việt Nam chưa thể thành hiện thực và mới chỉ nằm trên giấy. Nhân dân ta còn phải tiếp tục trải qua một cuộc dấu tranh lâu dài, gian khổ hơn 20 năm mới giành lại được.
Ngô Đình Diệm, lúc bất giờ là Thủ tướng Quốc gia Việt Nam tuyên bố "Chúng tôi không từ chối nguyên tắc tuyển cử tự do để thống nhất đất nước một cách hoà bình và dân chủ", "thống nhất đất nước trong tự do chứ không phải trong nô lệ" nhưng ông bác bỏ cuộc tổng tuyển cử thống nhất Việt Nam vốn được dự kiến diễn ra vào tháng 7 năm 1956 theo Tuyên bố cuối cùng của Hiệp định Giơ-ne-vơ với lý do không thể đảm bảo những điều kiện của cuộc bầu cử tự do ở miền Bắc và bác bỏ ngay cả những thảo luận sơ khởi với Việt Nam Dân chủ Cộng hòa về vấn đề tuyển cử thống nhất Việt Nam.
Theo Mortimer T. Cohen thì Ngô Đình Diệm không chấp nhận tổng tuyển cử, vì ông biết rằng mình sẽ thua. Không ai có thể thắng cử trước Hồ Chí Minh, vì ông là một George Washington của Việt Nam. Báo cáo của CIA gửi Tổng thống Mỹ Eisenhower cũng cho rằng khoảng 80% dân số Việt Nam sẽ bầu cho Hồ Chí Minh nếu mở cuộc tổng tuyển cử. Do vậy Hoa Kỳ đã hậu thuẫn cho Ngô Đình Diệm thành lập một chính thể riêng biệt ở phía Nam vỹ tuyến 17 để không thực hiện tổng tuyển cử thống nhất Việt Nam. Cuộc tổng tuyển cử tự do cho việc thống nhất Việt Nam vì vậy đã không bao giờ được tổ chức. Mỹ-Diệm đã trắng trợn chối bỏ những điều ghi nhận trong Hiệp định Giơ-ne-vơ năm 1954 như thế.
Một chính quyền hợp pháp là phải một chính quyền phải được thành lập trên nguyện vọng của quần chúng nhân dân thông qua một cuộc Tổng tuyển cử bầu Quốc hội trong cả nước. Có thể thấy rằng, chính quyền Sài Gòn không được lập nên một cách hợp pháp, được sự hậu thuẫn của Mỹ đã thi hành hàng loạt chính sách giết sạch, đốt sạch, phá sạch, làm nên những chuyện độc ác và vô cùng tàn nhẫn đối với nhân dân miền Nam.
Chính quyền đó không thể là chính quyền của nhân dân và sẽ không bao giờ là chính quyền của nhân dân. Các đời Tổng thống lên nắm quyền đều chỉ thỏa mãn khao khát quyền lực, lợi ích của bản thân, dòng họ mình, làm tay sai cho đế quốc, tự tay mình đàn áp dân tộc mình. Đây là những điều không thể chối cãi. Vì lẽ đó, gọi chính quyền Sài Gòn là “ngụy quân” “ngụy quyền” là có lý do chính đáng của nó.
Đăng nhận xét