Lợi dụng vấn đề tôn giáo để chống phá Việt Nam là hoạt động lỗi thời, không phù hợp với xu thế phát triển của nền chính trị thế giới trong thời đại hiện nay. Tuy nhiên, các thế lực thù địch vẫn tiếp tục lợi dụng vấn đề tự do tôn giáo để chống phá Việt Nam. Tại một số nước, vẫn còn có các nhóm người công khai lợi dụng vấn đề tôn giáo, can thiệp thô bạo vào công việc nội bộ của Việt Nam…
Buổi “Hội luận Ngày
Quốc tế tưởng niệm nạn nhân bị bạo hành vì tôn giáo hay niềm tin” (22/8) do cái
gọi “Ủy ban Cứu trợ người vượt biển - BPSOS” tổ chức và được Đài RFA cùng một
số trang mạng xã hội của các tổ chức phản động lưu vong ra sức khuyếch trương,
có thể xem là một ví dụ. Nhiều tài liệu từ buổi “Hội luận…” này được RFA và một
số trang mạng xã hội phát tán có nội dung thông tin xuyên tạc tình hình tôn
giáo tại Việt Nam, vu cáo Việt Nam “đàn áp” các “nhóm tôn giáo độc lập”, “vi
phạm tự do tôn giáo”…
Chúng ta chẳng lạ thực
chất của buổi “Hội luận…” này không nhằm mục đích nào khác là tạo cơ hội cho
các tổ chức, cá nhân thù địch xuyên tạc, bịa đặt, vu cáo về tự do tôn giáo ở
nhiều quốc gia trên thế giới, trong đó có Việt Nam. Những thông tin, tài liệu
từ buổi “Hội luận…” mà RFA cùng một số trang mạng xã hội phát tán về tự do tôn
giáo ở Việt Nam là hồ đồ, vô căn cứ và trắng trợn xuyên tạc sự thật. Thực tế
đời sống tôn giáo ở Việt Nam đã bác bỏ hoàn toàn những luận điệu xuyên tạc phát
đi từ buổi “Hội luận…”.
Trong quá trình lãnh
đạo cách mạng cũng như trong việc quản lý xã hội, điều hành đất nước, Đảng và
Nhà nước Việt Nam luôn quan tâm đến tôn giáo và có chính sách tín ngưỡng, tôn
giáo đúng đắn và phù hợp với từng giai đoạn của cách mạng. Ngay từ những ngày
đầu thành lập, Nhà nước Việt Nam dân chủ cộng hoà đã có những chính sách tôn
giáo đúng đắn. Trong phiên họp đầu tiên của Chính phủ lâm thời ngày 3-9-1945,
Chủ tịch Hồ Chí Minh đã nêu sáu vấn đề cấp bách cần giải quyết, trong đó có
việc thực hiện “tín ngưỡng tự do, Lương - Giáo đoàn kết”.
Đảng Cộng sản Việt Nam
xác định: “Tín ngưỡng, tôn giáo là nhu cầu tinh thần của một bộ phận nhân dân.
Đảng và Nhà nước ta tôn trọng quyền tự do tín ngưỡng và không tín ngưỡng của
nhân dân, thực hiện bình đẳng, đoàn kết lương giáo và giữa các tôn giáo. Khắc
phục mọi thái độ hẹp hòi, thành kiến, phân biệt đối xử với đồng bào có đạo,
chống những hành động vi phạm tự do tín ngưỡng; đồng thời nghiêm cấm và ngăn
chặn mọi hành vi lợi dụng tôn giáo phá hoại độc lập và đoàn kết dân tộc, chống
phá chủ nghĩa xã hội, ngăn cản tín đồ làm nghĩa vụ công dân”
Tại Đại hội đại biểu
toàn quốc lần thứ XI, Đảng Cộng sản Việt Nam một lần nữa khẳng định: “Tiếp tục
hoàn thiện chính sách, pháp luật về tín ngưỡng, tôn giáo phù hợp với quan điểm
của Đảng. Phát huy những giá trị văn hóa, đạo đức tốt đẹp của các tôn giáo;
động viên các tổ chức tôn giáo, chức sắc, tín đồ sống tốt đời, đẹp đạo, tham
gia đóng góp tích cực cho công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Quan tâm và tạo
mọi điều kiện cho các tổ chức tôn giáo sinh hoạt theo hiến chương, điều lệ của
các tổ chức tôn giáo đã được Nhà nước công nhận, đúng quy định của pháp luật…”.
Tại Đại hội đại biểu
toàn quốc lần thứ XIII, Đảng Cộng sản Việt Nam tiếp tục nhấn mạnh: “Tập trung hoàn
thiện và triển khai thực hiện tốt các chính sách dân tộc, tôn giáo; có những
chính sách đặc thù giải quyết khó khăn cho đồng bào dân tộc thiểu số; thực hiện
tốt đoàn kết tôn giáo, đại đoàn kết toàn dân tộc. Nghiêm trị mọi âm mưu, hành
động chia rẽ, phá hoại khối đại đoàn kết toàn dân tộc, cản trở sự phát triển
của đất nước”.
Trong Hiến pháp và các
văn bản luật của Việt Nam, quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của công dân luôn
được ghi nhận. Hiến pháp năm 2013 tiếp tục khẳng định quan điểm nhất quán của Đảng
và Nhà nước Việt Nam trong việc tôn trọng, bảo đảm các quyền con người, quyền
công dân, trong đó có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo. Điều 24 (Chương II) của
Hiến pháp năm 2013 quy định: “1. Mọi người có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo,
theo hoặc không theo một tôn giáo nào. Các tôn giáo bình đẳng trước pháp luật.
2. Nhà nước tôn trọng và bảo hộ quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo. 3. Không ai
được xâm phạm tự do tín ngưỡng, tôn giáo hoặc lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo để
vi phạm pháp luật”. Đặc biệt, sự ra đời của Luật Tín ngưỡng, Tôn giáo năm 2016
đã chứng tỏ Nhà nước Việt Nam rất quan tâm và quyết tâm phấn đấu đảm bảo ngày
càng tốt hơn quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của người dân.
Các tôn giáo ở Việt
Nam, đều bình đẳng trước pháp luật, không một tôn giáo nào hoạt động đúng pháp
luật mà bị ngăn cấm. Mọi người dân Việt Nam hoàn toàn tự nguyện, tự do lựa chọn
theo hoặc không theo một tín ngưỡng, tôn giáo nào, không bị ép buộc, cấm đoán.
Quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của nhân dân luôn được Nhà nước Việt Nam tôn
trọng và đảm bảo. Ở Việt Nam ngày càng có thêm nhiều tổ chức tôn giáo được công
nhận và hoạt động. Số lượng các tín đồ tôn giáo tăng nhanh. Các cơ sở thờ tự
liên tục được xây dựng, mở mang, tạo điều kiện cho sinh hoạt tôn giáo. Hoạt
động in ấn, phát hành kinh sách được xuất bản tự do theo nhu cầu của các tôn
giáo… Có thể khẳng định, đời sống tôn giáo ở Việt Nam chưa bao giờ phong phú,
sôi động như hiện nay. Các tổ chức nhân quyền và tôn giáo quốc tế đã nhiều lần
đến thăm, làm việc, khảo sát thực tế và thừa nhận những tiến bộ của Việt Nam
trong việc đảm bảo quyền con người, trong đó có quyền tự do tôn giáo.
Cần khẳng định rằng,
tại Việt Nam không bao giờ có chuyện “đàn áp tôn giáo”, “vi phạm tự do tôn
giáo”… Các cá nhân, “nhóm tôn giáo độc lập”… mà một số tổ chức, cá nhân thù
địch với Việt Nam cho là bị “đàn áp” vì thực hiện quyền tự do tôn giáo, thực
chất đó là những trường hợp đã lợi dụng, đội lốt tôn giáo để hoạt động chống
phá Nhà nước Việt Nam. Những hành vi đó đã vi phạm pháp luật Việt Nam và đương
nhiên phải bị xử lý theo pháp luật. Đó là việc làm hoàn toàn chính đáng, hợp
pháp nhằm bảo vệ an ninh trật tự, giữ nghiêm kỷ cương phép nước, bảo vệ quyền
và lợi ích hợp pháp của nhân dân, trong đó có giáo dân.
Đi đôi với tôn trọng,
đảm bảo quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của công dân, pháp luật Việt Nam cũng
nghiêm cấm và ngăn chặn mọi hành vi lợi dụng tôn giáo phá hoại độc lập và đoàn
kết dân tộc, chống phá chủ nghĩa xã hội, ngăn cản các tín đồ thực hiện nghĩa vụ
công dân; đấu tranh và xử lý nghiêm đối với mọi hành động lợi dụng tín ngưỡng,
tôn giáo làm tổn hại đến lợi ích của quốc gia, dân tộc và nhân dân. Đảng Cộng
sản Việt Nam đã chỉ rõ: “Chủ động phòng ngừa, kiên quyết đấu tranh với những
hành vi lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo để mê hoặc, chia rẽ, phá hoại khối đoàn
kết dân tộc…”.
Cũng như mọi quốc gia
trên thế giới, Nhà nước Việt Nam không cho phép bất kỳ tôn giáo nào được đứng
ngoài luật pháp, đứng ngoài dân tộc, đứng trên lợi ích quốc gia. Một yêu cầu
khách quan đặt ra trong đời sống tôn giáo ở Việt Nam là dù nội sinh hay ngoại
sinh, các tôn giáo muốn phát triển đều phải hòa đồng với dòng chảy văn hóa của
dân tộc và phải chịu sự quản lý của Nhà nước. Khi xem xét, giải quyết các vấn
đề có liên quan đến tín ngưỡng, tôn giáo, một trong những yêu cầu cơ bản mà Nhà
nước Việt Nam đặt ra là: Trong sáng vô tư, không có sự phân biệt hay đối xử
thiên vị giữa các tôn giáo. Mục tiêu trong thực hiện chính sách tôn giáo của
Việt Nam là đoàn kết dân tộc, phát huy lòng yêu nước, trách nhiệm của đồng bào
có đạo và đồng bào không có đạo đối với sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc xã
hội chủ nghĩa.
Nhân dân Việt Nam hiểu
quá rõ những âm mưu và hoạt động của các cá nhân, tổ chức thù địch nhằm xóa bỏ
vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản, lật đổ chế độ chính trị tại Việt Nam. Để
thực hiện mưu đồ đó, họ thường lợi dụng những vấn đề nhạy cảm, phức tạp, trong
đó có vấn đề dân chủ, nhân quyền, tự do tôn giáo. Bằng mọi cách, họ tiến hành
các hoạt động tuyên truyền xuyên tạc, bôi nhọ, bóp méo sự thật nhằm làm giảm
sút uy tín, vị thế của Việt Nam trong khu vực và trên thế giới, tạo cớ hòng can
thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam… Những âm mưu, thủ đoạn, hoạt động lợi
dụng tự do tôn giáo để chống phá Việt Nam dù có thâm độc, tinh vi, nham hiểm
đến đâu chăng nữa cũng nhất định sẽ bị dư luận trong nước vạch trần và dư luận
quốc tế lên án.
Đăng nhận xét