1. Trung Quốc có thèm muốn đất của chúng ta không?
Đương nhiên là không, họ muốn gì ở cái nơi mà
dịch vụ xã hội còn thua xa họ, GDP thì còn chưa bằng một tỉnh lẻ của TQ nữa, tự
nhiên họ muốn kéo về 90 triệu thành viên không có thiện cảm nói đúng hơn là bài
họ làm cái gì? Họ muốn chiếm đất để định cư ư, càng không. TQ đang mua hàng tá
bất động sản ở Mỹ, ở Canada, ở Úc, ở châu âu, họ còn mua hết cả vườn nho miền
nam nước Pháp cơ mà. Chẳng tội gì họ lại phải tốn xương máu và trăm phương
nghìn kế để hoàn thành cái mục đích đó ở cái mảnh đất này trong khi còn bao
nhiêu lựa chọn khác chỉ cần giải quyết bằng tiền.
Vậy họ muốn gì?
Thứ mà họ ham muốn nhất là BIỂN và DẦU KHÍ.
Uớc tính có khoảng xấp xỉ 11 tỉ thùng dầu và
190 nghìn tỷ feet khối khí tự nhiên đã được xác định và có tiềm năng trong khu
vực trải dài từ Singapore và eo biển Malacca đến eo biển Đài Loan. Hầu hết các
mỏ hydrocarbon đều nằm trong vùng biển thềm lục địa của ta. Một phân tích vào
năm 2010 của Cơ quan Khảo sát Địa chấn Mỹ đưa ra ước tính có khoảng 0,8-5,4 tỷ
thùng dầu và khoảng 7,6-55,1 nghìn tỉ feet khối khí tự nhiên nằm trong lượng
tài nguyên chưa được phát hiện.
Khu vực Quần đảo Hoàng Sa của VN (cái mà họ
gọi là đang tranh chấp) không cho thấy dấu hiệu nào của các mỏ dầu khí lớn
truyền thống, và bằng chứng địa chất cho thấy khu vực này cũng không có tiềm
năng đáng kể. Tuy vậy, khu vực này lại có thể có một nguồn tài nguyên băng cháy
lớn.
Trung Quốc đang phải phụ thuộc vào nguồn nhập
khẩu năng lượng lên đến 56% và họ sẽ tìm mọi cách giảm bớt sự phụ thuộc này để
bảo đảm tăng trưởng và an toàn năng lượng
Và đối thủ chính trong việc cạnh tranh khai
khác dầu ở Biển Đông không ai khác ngoài Việt Nam. Và ngày mai sẽ là ngày khoan
mũi khoan thăm dò đầu tiên của liên doanh hợp tác Nga Việt tại biển Đông. Lễ
hội té nước năm nay sắp bắt đầu rồi, nó đáng quan tâm hơn cái việc khỉ ho cò
gáy biểu tình nhiều.
Và tại sao thứ 2 lại là biển?
Trung Quốc đang theo đuổi một siêu dự án là
kênh đào Kra xuyên Thái Lan, thứ sẽ rút con đường liên vận hàng hóa quốc tế
biển đi cả 1000km, tiết kiệm từ 3 đến 5 ngày đường và hàng tỷ tỷ dola mỗi năm.
Nếu hệ thống kênh đào này hoàn thiện Trung Quốc sẽ nắm giữ cái BOT trên biển
lớn nhất khu vực. Và bạn biết con đường đó sẽ phải đi qua đâu không? Chính là
Phú Quốc của Việt Nam chứ còn lệch đi đâu nữa. Nói không ngoa Việt Nam sẽ là nước
hưởng lợi thứ 2 từ siêu dự án này khi án ngữ giữ tuyến huyết mạch giao thông
quan trọng. Hãy chịu khó quan sát và suy luận một chút sẽ thấy được cái tâm và
tầm nhìn chiến lược, sách lược của các cụ lãnh đạo nhà ta khi không phải tự
nhiên Phú Quốc xuất hiện trong bản dự thảo Đơn vị kinh tế đặc biệt hiện nay,
Phú Quốc sẽ thành điểm nóng thu hút dòng vốn đầu tư cực cao từ khắp thế giới
như Mỹ, Nga, EU, Sing, càng nhiều quốc gia cộng hưởng kinh tế thì việc Trung
Quốc muốn gây hấn với VN càng khó vì sẽ bị vướng vào sợi dây ảnh hưởng lợi ích
kinh tế của các nước lớn. Và việc đó sẽ kéo theo hệ lụy tiêu tan tham vọng của
TQ với nguồn tài nguyên và lợi ích kinh tế ở biển đông.
2. Vậy Trung Quốc muốn thế nào? Chiến tranh ư?
Dĩ nhiên là không, cái Trung Quốc cần là 1
Việt Nam bất ổn và nội chiến để có những quân cờ quan trọng trong việc vận hành
mọi thứ theo ý muốn. Và dĩ nhiên qua hàng ngàn năm đánh nhau bầm dập thì không
ai hiểu Trung Quốc hơn Việt Nam và ngược lại, người Tàu quá hiểu tâm lý dân
Việt. Chỉ cần kiếm cớ thổi bùng cái ngọn lửa chống Tàu cực đoan lên, nhẹ thì
quá trình đầu tư của các nước vào VN sẽ bị chậm vì nhà đầu tư nước ngoài sẽ
ngần ngại khi bỏ hàng tỷ đô vào khu vực không ổn định trật tự xã hội. Nặng hơn
như vụ Bình Dương chúng sẽ kích động để bọn óc quả nho quá khích đập phá các
khu công nghiệp, công ty doanh nghiệp quốc tế, kể cả công ty Trung Quốc rồi sau
đó chính phủ phải đền bù và nhượng bộ yêu sách của các nhà đầu tư nếu không họ
sẽ dọa kiện ra tòa án quốc tế để đòi bồi thường theo luật thương mại.. Các nhà
đầu tư nước khác cũng e sợ không dám vào đầu tư nữa. Hàng chục ngàn lao động sẽ
thất nghiệp kéo nền kinh tế đi xuống trầm trọng. Khi nền kinh tế bị đe dọa thì
họ sẽ buộc ta phải ngồi vào bàn đàm phán về việc nhương bộ khai khác tài nguyên
ở Biển Đông. Nên nhớ hiện nay Việt Nam và Nga đang tích cực thăm dò dầu mỏ ở
phía nam Biển Đông dù liên tục bị tàu chiến Trung Quốc quấy phá. Nếu nội bộ
trong nước không ổn định thì ngoài biển cũng khó mà trụ được. Còn cái giọng
điệu Cộng sản bán nước cho TQ? Xin thưa: Nhà nước này mà muốn bán mình cho Tàu
thì bán lâu rồi.
Nhiều người cứ nghĩ đánh nhau với Trung Quốc
là đao to búa lớn, là bắn nhau ầm ầm, xe tăng máy bay các kiểu nhưng họ nhầm.
Đánh nhau bây giờ chủ yếu bằng kinh tế và nhằm vào đời sống xã hội, dùng vũ lực
chỉ là phương án hạ sách cuối cùng.
Thật buồn cười ở chỗ đối phương đã lợi dụng
chính lòng yêu nước của chúng ta để đánh lại ta mà chưa cần tốn bất kỳ viên đạn
nào. Không phải bàn cãi rằng rất nhiều người trong chúng ta có định kiến với
Trung Quốc do nhiều nguyên nhân, cũng như người Trung Quốc căm thù người Nhật.
Nhưng người Trung Quốc biết biến cái thù đó
thành hành động, họ tìm hiểu rất kỹ về người Nhật, họ làm mọi cách để vượt lên
trên người Nhật vì họ biết chỉ có thể rửa nỗi nhục xưa khi vượt qua được Nhật.
Nhìn lại chúng ta, chúng ta hiểu gì về người
Trung Quốc và làm gì để cùng tồn tại mà không bị họ bắt nạt. Dăm ba câu chửi
cửa miệng với gõ mấy cái status, share mấy bài chửi trên mạng, xuống đường hô
hào vài ba câu liệu họ có sợ không?
Xin thưa là không, càng như vậy Trung Quốc
càng thích vì họ dễ lợi dụng điều đó để làm suy yếu Việt Nam. TQ hiểu rất rõ
chúng ta trong khi nhiều người trong chúng ta chẳng biết gì về họ, bởi chỉ cần
ai đó động chạm đến từ Trung Quốc thôi là đã có vô số người giãy nảy lên như
đỉa phải vôi rồi, đó là điều rất đáng quan ngại.
Hãy yêu nước bằng một trái tim nóng và một
cái đầu lạnh. Không gì khác hơn lúc này là chăm lo củng cố xây dựng nền kinh tế
phát triển nhanh, bền vững, xây dựng thế trận lòng dân, thế trận quốc phòng, an
ninh nhân dân vững chắc, tạo thế và lực để giữ vững chủ quyền và toàn vẹn lãnh
thổ của Tổ quốc, bảo vệ thành quả cách mạng và sự ổn định chính trị. Đừng biến
bản thân thành con rối trên bàn cờ chính trị, xâm hại đến lợi ích quốc gia, dân
tộc./.
Đăng nhận xét