Trong khi quân và dân cả nước đang tiến hành những hành động thiết thực để kỷ niệm 77 năm Ngày Thương binh Liệt sĩ (27/7/1947 - 27/7/2024 ) và đây là dịp toàn Đảng, toàn dân và toàn quân ta kính cẩn tưởng nhớ, tri ân các bậc cách mạng tiền bối, anh hùng liệt sỹ, những người con ưu tú của dân tộc đã dũng cảm chiến đấu, anh dũng hy sinh; biết ơn các thương binh đã cống hiến một phần xương máu của mình trong sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước, cũng như trong công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc thì một số người lại có suy nghĩ “xét lại” lịch sử. Họ đặt ra câu hỏi: Ai gây ra sự tổn hao xương máu của dân tộc Việt Nam trong thế kỷ XX. Và rồi, họ cũng tự cho mình quyền phán xét: Đảng Cộng sản Việt Nam là người phải chịu trách nhiệm trước những mất mát, hi sinh của dân tộc. Đây là quan điểm sai trái, “bóp méo lịch sử” nhằm phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng ta.



Trải qua hàng ngàn năm, dựng nước đi đôi với giữ nước là quy luật tồn tại và phát triển của dân tộc Việt Nam. Bản chất nhân hậu, yêu hòa bình, yêu đất nước đã được đúc kết thành truyền thống tốt đẹp của dân tộc. Thế nhưng, với vị trí chiến lược đặc biệt, dân tộc ta luôn luôn là mảnh đất màu mỡ, là miếng mồi cho các thế lực ngoại bang xâm chiến. Trong lịch sử, ông cha ta luôn giữ vững tinh thần tự hào, tự tôn dân tộc, đánh thắng mọi cuộc xâm lược của ngoại bang để bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ, bảo vệ con người Việt Nam, bảo vệ văn hóa Việt Nam… Năm 1858, thực dân Pháp nổ súng tấn công Đà Nẵng, mở đầu cho cuộc chiến tranh xâm lược Việt Nam nhằm mở rộng thị trường, đặt ách thống trị và bóc lột dân tộc ta. Mặc cho triểu đình nhà Nguyễn chống cự yếu ớt rồi thỏa hiệp, nhân dân ta vẫn kiên cường đấu tranh theo đúng tinh thần của Nguyễn Trung Trực: “bao giờ nhổ hết cỏ nước Nam mới hết người Nam đánh Tây”. Tuy nhiên, phong trào cứu nước theo hệ tư tưởng phong kiến và xu hướng dân chủ tư sản đã không còn phù hợp với xu thế của thời đại mới. Các cuộc khởi nghĩa dù anh dũng, hào hùng nhưng đều bị thực dân Pháp dìm trong bể máu.

Giữa lúc ấy, Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh đã tìm thấy con đường cứu nước cho dân tộc ta. Người khẳng định: Muốn cứu nước và giải phóng dân tộc, không có con đường nào khác, con đường cách mạnh vô sản. Ngày 3/2/1930, Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời, đưa ra đường lối cứu nước với mục tiêu độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội đã mở ra một trang mới trong lịch sử dân tộc, chấm dứt thời kỳ khủng hoảng về đường lối cứu nước ở Việt Nam. Nắm vững bản chất phản động, hiếu chiến của đế quốc thực dân, Đảng khẳng định phải sử dụng sức mạnh bạo lực cách mạng của quần chúng mà phương thức cơ bản là khởi nghĩa vũ trang và chiến tranh cách mạng đánh bại bạo lực phản cách mạng của thực dân Pháp và tay sai. Thắng lợi của Cách mạng Tháng Tám năm 1945, thắng lợi trong hai cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ là minh chứng hùng hồn của chủ nghĩa anh hùng cách mạng, là thắng lợi của tinh thần đoàn kết, của ý chí “không có gì quý hơn độc lập tự do”, của đường lối lãnh đạo cách mạng tài tình của Đảng.

Con người Việt Nam, dân tộc Việt Nam, Đảng Cộng sản Việt Nam rất yêu chuộng hòa bình. Trong Lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến (12/1946), Bác Hồ đã nhấn mạnh: “Chúng ta muốn hòa bình, chúng ta phải nhân nhượng. Nhưng chúng ta càng nhân nhượng, thực dân Pháp càng lấn tới, vì chúng quyết tâm cướp nước ta lần nữa. Không! Chúng ta thà hy sinh tất cả, chứ nhất định không chịu mất nước, nhất định không chịu làm nô lệ.” Với đế quốc Mỹ, chúng ta đã thi hành các biện pháp để đất nước được độc lập, thống nhất bằng con đường hòa bình thông qua tổng tuyển cử tự do (theo đúng Hiệp định Giơnevơ năm 1954), nhưng chính các thế lực hiếu chiến Mỹ và tập đoàn tay sai đã phát động chiến tranh, chia cắt lâu dài đất nước ta. Vậy chính đế quốc, thực dân và tay sai là kẻ đã gây ra chiến tranh, phát động chiến tranh để hòng thống trị và bóc lột nhân dân ta.

Chúng ta yêu hòa bình, độc lập, tự do nhưng đó phải là nền hòa bình, độc lập, tự do thực sự chứ không phải là nền hòa bình, độc lập, tự do giả hiệu. Độc lập, tự do của chúng ta chỉ có được bằng cuộc đấu tranh với kẻ thù xâm lược. Sự hi sinh xương máu để có được hòa bình, độc lập, tự do của dân tộc Việt Nam là lẽ đương nhiên mà mọi người Việt Nam yêu nước đều tự giác dâng hiến theo đúng tinh thần: quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh. Chúng ta không chấp nhận khoanh tay đứng nhìn, quỳ gối để mong đế quốc, thực dân ban phát cho thứ hòa độc lập, tự do giả hiệu, bánh vẽ. Đó là truyền thống, là đạo lý của dân tộc, hiện hữu trong mỗi người con đất Việt.

Đã có biết bao thế hệ ông cha chúng ta đã không tiếc hi sinh, mất mát để giành lại hòa bình, giành lại độc lập, tự cho cho đất nước. Chúng ta luôn tự hào về truyền thống đánh giặc giữ nước của các thế hệ ông cha, trân trọng giá trị hòa bình, độc lập, tự do của đất nước. Lịch sử sẽ mãi ghi nhớ công ơn của các anh hùng liệt sĩ, công ơn của Đảng quang vinh, Bác Hồ vĩ đại đã đem lại độc lập, tự do, để đất nước tồn tại và phát triển. Mọi luận điệu đổ lỗi, thậm chí muốn kết tội Đảng Cộng sản Việt Nam là đi ngược lại ý chí của nhân dân Việt Nam, là đồng lõa với kẻ thù dân tộc - những kẻ phải chịu trách nhiệm về những mất mát, hao tổn xương máu của nhân dân. Do đó mỗi cán bộ đảng viên và quần chúng nhân dân phải luôn cảnh giác trước những luận điệu xuyên tạc của các thế lực thù địch, luôn tin tưởng tuyệt đối vào sự lãnh đạo của Đảng, đồng thời phải luôn biết ơn giá trị cuộc sống hòa bình hôm nay mỗi người đang được hưởng là đã có bao xương máu những người đi trước đã đổ xuống./.

  

Đăng nhận xét

 
Top