Chỉ
trong ít ngày, con số ảnh hưởng vì dịch bệnh Covid – 19 đã tăng lên nhanh
chóng. Đến sáng 02/8/2020, Bộ Y tế xác nhận ca có 5 ca tử vong do mắc dịch bệnh
tại Việt Nam.
Điều
không ai muốn cũng đã đến khi ở Việt Nam đã có 5 ca tử vong liên quan đến dịch
Covid 19 chỉ trong 3 ngày. Các bệnh nhân đều là những người cao tuổi, có nhiều
bệnh nền. Như trường hợp của 2 bệnh nhân mới qua đời sáng ngày 02/8 gồm: Bệnh
nhân 524 (BN 524), bệnh nhân nữ, 86 tuổi, quê Quảng Nam. Bệnh nền: suy tim, suy
thận mạn tính. Chẩn đoán tử vong: choáng nhiễm trùng, nhiễm độc, suy hô hấp cấp
không hồi phục trên bệnh nhân suy đa tạng nhiễm COVID-19; bệnh nhân 475 (BN
475): 83 tuổi, quê quán Đà Nẵng. Vào Bệnh viện Đà Nẵng từ ngày 12/7/2020. Bệnh
nền: Thoái hóa đa khớp nằm một chỗ 6 năm nay, phẫu thuật dạ dày.
Với
những ca tử vong vì bệnh lý thế này, không thể không đề cập tới thể trạng người
bệnh. Đó là nguyên tắc y khoa. Họ là những bệnh nhân suy thận đã kiệt cùng thể
xác sau hàng chục năm chạy thận nhân tạo. Là những người ung thư giai đoạn
cuối, những người tiểu đường, suy tim… Với nền bệnh ấy, với tuổi tác đều đã bảy
mươi, tám mươi tuổi ấy, sức đề kháng đã không còn, dù không mắc Covid – 19 thì
thời gian sống có lẽ cũng chỉ tính bằng tháng, bằng ngày.
Thật
sự đau lòng khi nhận những hung tin như vậy. Đây là điều đã được dự báo từ
trước, thân nhân các gia đình cũng đã được các y, bác sỹ động viên, chuẩn bị
sẵn tâm lý khi tình trạng của các bệnh nhân đều diễn biến xấu từng ngày. Xin
được chia buồn sâu sắc tới gia đình những bệnh nhân xấu số.
Nói
vậy, không phải để nói giảm, nói tránh về nguy cơ dịch bệnh. Bởi thế giới đến
thời điểm này đã có gần 18 triệu người nhiễm COVID-19 (trong đó hơn 11 triệu
người đã khỏi), và trên 680 ngàn người tử vong. Mà chính vì sự thật, vì sự công
bằng và toàn diện trong nhận định, đánh giá tình hình.
Thế
nhưng, trong khi hàng triệu người dân lặng người, hướng về Đà Nẵng cùng cầu
nguyện để không còn nghe thêm bất cứ một tin tức xấu nào, thì lại có những kẻ
“mặt người dạ thú” khoái chí, hả hê trước cái chết của đồng bào mình: “một bệnh
nhân đầu tiên chết vì Covid - 19 tại Việt Nam. Sau số 1 phải thêm vài số 0
nữa”; “Tôi không tin đó là người đầu tiên”; “Chết 100 thì Việt Nam chỉ công bố
1, dân nên đề phòng”… Thật sự để viết về những con người như thế này, thì chẳng
thể dành cho họ những ngôn từ tốt đẹp được. Thử hỏi lương tâm của họ có còn khi
viết ra được những câu như vậy?
Những
định kiến không tốt về chế độ, sự ích kỷ thù hằn cá nhân đã làm biến chất con
người họ. Họ lấy làm vui khi số liệu thống kê về ca tử vong do Covid-19 tại
Việt Nam không còn là số 0, họ chờ đợi để được đếm từng con số và mong rằng nó
không chỉ dừng ở đấy. Rồi cứ thế bỉ bôi lên sự cố gắng của bao nhiêu người đang
ngày đêm căng mình ở tuyến đầu chống dịch.
Thế
đấy, với những suy nghĩ và tư duy đi ngược lại với lợi ích của quốc gia và dân
tộc, vậy mà lúc nào họ luôn nhân danh là những người yêu nước chân chính. Không
biết nói như thế nào cho đủ với đám “mặt người dạ thú” đang hả hê trước mất mát
của đồng bào, nỗi buồn đau của dân tộc trong dịch bệnh…
Nhưng!
như câu ca xứ nghệ đã từng nói “rằng qua cơn hoạn nạn mới hiểu tận lòng nhau”,
chính những lúc này chắc chắn người dân lại nhận diện rõ hơn, đầy đủ hơn bộ mặt
thật của những kẻ “mặt người dạ thú” đã và đang rêu rao những điều về “dân chủ
giả cầy”, về “nhân quyền, về lương tâm” để đề cao cảnh giác.
Và
chắc chắn rằng đồng bào trong và ngoài nước lại thổn thức, lại càng tin yêu hơn
vì những hành động “chống dịch như chống giặc” của đội ngũ y bác sĩ, của công
an, bộ đội, của thanh niên, của sinh viên tình nguyện đang ngày đêm đi vào vùng
dịch, các vùng cách ly, hay nơi biên giới hiểm trở để ngăn chặn vượt biên trái
phép - đây cũng chính là nguồn sức mạnh để dân tộc ta chiến thắng giặc
COVID-19./.
Đăng nhận xét