Cho
đến nay, công cuộc đổi mới của Việt Nam đã được tiến hành hơn 36 năm, tuy còn
nhiều khó khăn, thách thức nhưng đã đạt được nhiều thành tựu to lớn, có ý nghĩa
lịch sử. Một trong những nguyên nhân của những thành tựu đó là sự lãnh đạo đúng
đắn của Đảng Cộng sản Việt Nam với công cuộc đổi mới toàn diện đất nước. Tuy
nhiên, gần đây các thế lực thù địch, phản động, cơ hội chính trị lại đưa ra những
luận điệu xuyên tạc, phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng, rằng: “Đảng Cộng sản
Việt Nam đã hết vai trò lịch sử, không còn đủ khả năng lãnh đạo đất nước”. Cần
thiết phải nhận diện đúng bản chất của luận điệu này để tiếp tục khẳng định vai
trò lãnh đạo của Đảng, góp phần củng cố niềm tin của nhân dân với Đảng và chế độ
xã hội chủ nghĩa.
BẢN CHẤT CỦA NHỮNG LUẬN ĐIỆU XUYÊN TẠC, PHỦ NHẬN VAI TRÒ LÃNH ĐẠO CỦA ĐẢNG
Phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam là một trong những
luận điệu thường thấy của các thế lực thù địch nhằm chống phá sự nghiệp cách mạng nước ta.
Đây là trọng tâm, là mũi nhọn trong
chiến lược “diễn biến hòa bình” với âm mưu cơ bản và lâu dài là tạo ra “khoảng
trống” về tư tưởng, chính trị nhằm chia rẽ mối quan hệ gắn bó giữa Đảng với
nhân dân. Đây là một âm mưu nguy hiểm, thâm độc liên quan trực tiếp đến uy tín
cũng như sự tồn vong của Đảng, của chế độ nên được các thế lực thù địch ráo
riết thực hiện với nhiều thủ đoạn tinh vi.
Để phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng với cách mạng Việt Nam,
chúng tung ra luận điệu “Đảng Cộng sản Việt Nam có nhiều sai lầm trong quá
khứ, dù quá khứ có làm được một số việc thì bây giờ chuyển sang thời kỳ mới,
Đảng đã hết vai trò lịch sử”(1) trên nhiều diễn đàn khác nhau bôi nhọ, hạ thấp
uy tín của Đảng, làm suy giảm niềm tin
của nhân
dân đối với Đảng.
Ở góc độ khác, có thế lực còn khoét sâu vào những hạn chế, khuyết
điểm của Việt Nam trong thời gian qua, nhất là tình trạng suy thoái về tư tưởng
chính trị, đạo đức, lối sống của một bộ phận cán bộ, đảng viên để công kích
Đảng ta, đòi xóa bỏ điều 4 trong Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt
Nam về quyền lãnh đạo trưc tiếp, toàn diện của Đảng. Gần đây, một số phần tử cơ
hội chính trị còn rêu rao rằng, hiện nay, Việt Nam vẫn còn là một nước chậm
phát triển. Một trong những nguyên nhân dẫn đến tình trạng đó là do “Đảng đã
hết vai trò lịch sử, không còn đủ khả năng để lãnh đạo đất nước”(2).
Chúng còn vu cáo rằng Đảng Cộng sản Việt Nam tuy có đạt được một số kết quả
trong sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc nhưng hiện đường lối lãnh đạo của
Đảng đã không còn phù hợp nữa nên không thể có thành công được!
Trong những dịp Đảng, Quốc hội xin ý kiến rộng rãi các tầng lớp
nhân dân về dự thảo các văn kiện, nghị quyết, luật…, các hoạt động chống phá
lại càng quyết liệt và tinh vi hơn. Dưới hình thức “Thư ngỏ”, nhiều thế lực thù
địch bao gồm các lực lượng phản động ở nước ngoài, các phần tử cơ hội chính trị
trong nước đã gửi “tâm thư” kêu gọi Đảng ta phải thay đổi để “cứu vớt” đất nước
Những luận điệu này đã lộ rõ bản chất của những kẻ có mưu đồ chống phá - đó là
cố tình lờ đi những thành quả không thể phủ nhận của công cuộc đổi mới của Việt
Nam và vin vào những hạn chế, khuyết điểm để phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng
Cộng sản Việt Nam với công cuộc đổi mới và phát triển đất nước.
Có thể nhận thấy rõ mưu đồ của các thế lực thù địch khi đưa ra
luận điệu “Đảng Cộng sản Việt Nam đã hết vai trò lịch sử, không còn đủ khả năng
lãnh đạo đất nước” là nhằm xuyên tạc, phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng đối
với công cuộc đổi mới và phát triển của Việt Nam hiện nay. Căn nguyên của luận
điệu này được chúng đưa ra là do Đảng Cộng sản Việt Nam cho đến nay vẫn lấy chủ
nghĩa Mác - Lênin là nền tảng tư tưởng và các thế lực thù địch luôn rêu rao rao
rằng chủ nghĩa Mác - Lênin đã “lỗi thời”, “không còn phù hợp” với thực tiễn
hiện nay. Do đó, có thể nhận thấy rõ cái trước mắt là phủ nhận vai trò lãnh đạo
của Đảng Cộng sản Việt Nam nhưng cội rễ sâu xa là phủ nhận chủ nghĩa Mác -
Lênin với tính cách là nền tảng tư tưởng, là “kim chỉ nam” cho mọi chủ trương,
đường lối và hoạt động của Đảng. Vì thế, đây là một thủ đoạn chống phá Đảng
kiểu “rượu cũ bình mới” nên không thể xem thường!
LUẬN CỨ ĐẤU TRANH PHẢN BÁC VỚI NHỮNG LUẬN ĐIỆU XUYÊN TẠC, PHỦ NHẬN VAI
TRÒ LÃNH ĐẠO CỦA ĐẢNG
Cho đến nay, Đảng Cộng sản Việt Nam đã ra đời và trực tiếp lãnh
đạo đất nước 93 năm, cả trong sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc và trong
công cuộc đổi mới, phát triển và hội nhập quốc tế hiện nay. 93 năm - một chặng
đường gần một thế kỷ và có đủ thời gian để nhìn nhận, đánh giá một cách khách
quan vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam với sự phát triển của cả một
dân tộc.
Năm 1930, khi Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời, nước ta là một nước
thuộc địa nửa phong kiến, nhân dân mất tự do, chịu cảnh lầm than, nô lệ. Tuy
nhiên, dưới sự lãnh đạo của Đảng, nhân dân Việt Nam đã đứng lên đấu tranh giành
độc lập dân tộc, giải phóng mình khỏi thân phận nô lệ nhờ thành công của cuộc
cách mạng tháng Tám (năm 1945) và giành thắng lợi trong hai cuộc kháng chiến
chống Pháp (năm 1954) và chống Mỹ (năm 1975). Những thành tựu to lớn đó đã làm
nên những trang sử vẻ vang của dân tộc, được cả thế giới ghi nhận và nhân dân
Việt Nam trân trọng, khắc ghi.
Trong bối cảnh đất
nước bị tàn phá nặng nề sau chiến tranh, khủng hoảng toàn diện trên tất cả các
mặt, đời sống nhân dân đói nghèo, thiếu thốn, lại thêm Mỹ và phương Tây áp đặt
cấm vận kinh tế trong một thời gian dài, Đảng Cộng sản Việt Nam tiếp tục lãnh
đạo cả dân tộc bước vào công cuộc đổi mới toàn diện đất nước. Đúng như Tổng Bí
thư Nguyễn Phú Trọng từng khẳng định: “Việc thực hiện đường lối đổi mới đã đem
lại những chuyển biến rõ rệt, hết sức sâu sắc và tích cực ở Việt Nam: kinh tế
phát triển, lực lượng sản xuất được tăng cường; nghèo đói giảm nhanh, liên tục;
đời sống nhân dân được cải thiện, nhiều vấn đề xã hội được giải quyết; chính
trị, xã hội ổn định, quốc phòng, an ninh được bảo đảm; đối ngoại và hội nhập
quốc tế ngày càng được mở rộng; thế và lực của quốc gia được tăng cường; niềm
tin của nhân dân vào sự lãnh đạo của Đảng được củng cố”(3). Những
thành tựu đó không phải tự nhiên mà có và cũng không phải dễ dàng có được. Đó
chính là kết quả của quá trình nhận thức về tính tất yếu của đổi mới đất nước,
đồng thời, xuất phát từ sự thôi thúc của bản thân Đảng ta với mong muốn ngày
càng mang lại sự phát triển phồn vinh cho đất nước, mang lại ấm no, hạnh phúc
cho nhân dân.
Những thành tựu đó là bằng chứng thuyết phục để khẳng định năng
lực lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam - một đảng duy nhất cầm quyền và lãnh
đạo cả dân tộc trong sự nghiệp xây dựng, bảo vệ Tổ quốc và phát triển đất nước;
đồng thời cũng làm cho nhân dân ngày càng thêm tin tưởng vào sự lãnh đạo của
Đảng, đồng thuận để Đảng trở thành một lực lượng xã hội duy nhất lãnh đạo toàn
xã hội. Do đó, không thể cố tình lờ đi những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch
sử của Việt Nam qua hơn 36 đổi mới để cáo buộc rằng Đảng Cộng sản Việt Nam đã
hết vai trò lãnh đạo, chỉ khiến đất nước rơi vào tình trạng trì trệ, kém phát
triển. Vì vậy, những kẻ lấy danh nghĩa là “con dân đất Việt”, lấy hình thức
viết “tâm thư”, “thư ngỏ” để kêu gọi Đảng phải từ bỏ Điều 4 của Hiến pháp nước Cộng
hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là cố tình chống phá Đảng, chống phá chế độ ta.
Từ việc tổng kết quá trình lãnh đạo của Đảng trong suốt hơn 93 năm
nói chung và trong thời kỳ đổi mới nói riêng, Đảng ta đã rút ra bài học kinh
nghiệm rất quan trọng. Đó là: “Đường lối đổi mới của Đảng ta là đúng đắn, sáng tạo; sự
lãnh đạo của Đảng là nhân tố hàng đầu quyết định mọi thắng lợi của cách mạng
Việt Nam”(4). Tại Đại hội XIII,
khi tổng kết kết quả 35 năm thực hiện đường lối đổi mới đất nước, Đảng ta cũng
khẳng định: “Những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử là kết tinh
sức sáng tạo của Đảng và nhân dân ta, khẳng định con đường đi lên chủ nghĩa xã
hội của nước ta là phù hợp với thực tiễn Việt Nam và xu thế phát triển của thời
đại; khẳng định sự lãnh đạo đúng đắn của Đảng là nhân tố hàng đầu quyết định
thắng lợi của cách mạng Việt Nam”(5). Đây là những nhận định khách quan, phản ánh đậm nét vai
trò to lớn, không thể phủ nhận của Đảng Cộng sản Việt Nam với công cuộc đổi mới
và phát triển đất nước trong suốt thời gian qua. Do đó, luận điệu cho rằng
“Đảng Cộng sản Việt Nam đã hết vai trò lịch sử, không còn đủ khả năng lãnh đạo
đất nước” hoặc là do nhận thức thiển cận (số này không nhiều), hoặc là cố tình
lờ đi, phủ nhận (trường hợp này là đa số) vai trò lãnh đạo to lớn của Đảng Cộng
sản Việt Nam với công cuộc đổi mới đất nước. Do đó, mỗi chúng ta cần phải cảnh
giác trước những luận điệu đó, đồng thời kiên quyết, kiên trì đấu tranh phản
bác trên tất cả mọi mặt trận.
Trong những năm tiếp theo, công cuộc đổi mới
đất nước sẽ tiếp tục còn nhiều khó khăn, thách thức nhưng nếu mỗi chúng ta luôn
hiểu và vững tin vào sự lãnh đạo của Đảng thì sẽ là góp phần củng cố, gia tăng
thêm sức mạnh cho Đảng, để Đảng ta tiếp tục là người lãnh đạo, dẫn dắt cả dân
tộc thực hiện khát vọng phát triển đất nước phồn vinh, hạnh phúc./.
TS. Lê Thị Chiên
Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh
Đăng nhận xét