Khi Việt Nam trúng cử Thành viên Hội đồng nhân quyền Liên Hợp quốc, Đại sứ quán Mỹ tại Việt Nam đã có bài viết chúc mừng, nhưng không quân lồng ghép cái nội dung gọi là "chúng tôi hy vọng Việt Nam tận dụng cơ hội này để thực hiện bước tiến thúc đẩy nhân quyền và trả tự do cho những người bị bắt giữ tùy tiện vì thực hiện các quyền cơ bản của con người...". Về vấn đề này có một vài nội dung cần làm rõ như sau:
Nói
về dân chủ, nhân quyền thì Việt Nam kém Mỹ rất xa. Việt Nam thua Mỹ cái quyền
sen đầm quốc tế, quyền can thiệp nội bộ nước khác, quyền được mang bom, đạn để
tấn công, hủy diệt các quốc gia có chủ quyền. Mỹ có quyền đối xử theo kiểu
thượng đẳng đối với người da trắng, hạ đẳng đối với người da đen. Từ ngày lập
quốc (1776) đến nay, Hoa Kỳ đã trực tiếp phát động hoặc can thiệp vào công việc
nội bộ của hàng chục nước, phát động hàng chục cuộc chiến tranh xâm lược. Máu
của cả trăm triệu người trên khắp thế giới đã xây nên cơ đồ giàu có của họ như
hôm nay.
Không
có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích quốc gia là vĩnh viễn. Vậy nên dù là cựu
thù nhưng ngày nay quan hệ Việt Nam - Hoa Kỳ ngày càng trở nên tốt đẹp. Việt
Nam, Mỹ ngày càng hợp tác chặt chẽ trên nhiều lĩnh vực. Đó là điều hết sức vui
mừng. Gác lại quá khứ, hướng tới tương lai, vì hoà bình và phát triển, vì lợi ích
của hai nước. Thế nhưng nếu nếu Hoa Kỳ vẫn cứ giữ thói quen đó là kêu gọi về
nhân quyền Việt Nam thì tốt nhất là đừng nên làm. Việc này ảnh hưởng đến mối
quan hệ hai nước và vì Hoa Kỳ không đủ tư cách để nói chuyện nhân quyền với
Việt Nam.
Bản
Tuyên ngôn độc lập Mỹ năm 1776 nêu rõ: "Tất cả mọi người sinh ra đều có
quyền bình đẳng. Tạo hóa đã ban cho họ những quyền không thể tước bỏ. Trong
những quyền ấy có quyền sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc".
Nghĩa là trong những quyền cơ bản của con người thì quyền được sống là quyền
tối thượng. Vậy xin hỏi ai đã tàn sát người da đỏ để cướp lãnh thổ của họ?
Người da đỏ có vào khoảng 15 triệu khi người Tây phương bắt đầu xâm lược, chỉ
còn lại chưa đầy 250 ngàn vào năm 1890 và hiện nay gần như tuyệt chủng. Ai đã
mang quân cướp một nữa lãnh thổ và tàn sát người Mexico? Ai đã ném bom nguyên
tử hủy diệt Hiroshima và Nagasaky, khiến 220.000 người chết? Ai đã mang cả nửa
triệu quân cùng chư hầu xâm lược Việt Nam và tàn sát người vô tội ở Việt Nam?..
Kể từ năm 1946 đến nay, quân đội Hoa Kỳ đã trực tiếp tấn công 9 quốc gia, các
cuộc chiến này gây ra cái chết của 10 tới 15 triệu người. Ngoài ra, Hoa Kỳ cũng
gây ra đảo chính hoặc ngầm can dự vào xung đột tại 28 quốc gia khác, gây ra cái
chết của 9 tới 14 triệu người...
Cần
khẳng định rõ rằng, Việt Nam là đất nước đấu tranh mạnh mẽ nhất trên thế giới
này để giành giật quyền con người từng bị cướp đoạt trong tay quân xâm lược, đô
hộ. Một đất nước đã dùng cả tinh thần và lực lượng, tính mạng và của cải để
giành độc lập, tự do, bảo đảm dân chủ, quyền được sống, quyền tự do và quyền
mưu cầu hạnh phúc và quyền tự quyết vận mệnh dân tộc. Nước Việt do dân Việt làm
chủ, chế độ lấy Tổ quốc, nhân dân làm trung tâm để phụng sự. Dân tộc đó phải là
dân tộc tự do nhất, dân chủ nhất, dân quyền nhất.
Vừa
qua, Hoa Kỳ lấy chuyện một số đối tượng như Nguyễn Thúy Hạnh, Phạm Đoan Trang,
Phạm Chí Dũng, Cấn Thị Thêu, Trương Châu Hữu Danh, Nguyễn Tường Thụy…bị bắt để
vu cáo Việt Nam vi phạm nhân quyền. Khẳng định rõ, họ bị bắt để phục vụ điều
tra, truy tố, xét xử theo quy định của pháp luật. Khởi tố về tội theo Điều 117
Bộ luật Hình sự “làm, tàng trữ, phát tán thông tin, tài liệu, vật phẩm tuyên
truyền chống Nhà nước Việt Nam”. Những kẻ đó không phải là thực hiện quyền tự
do dân chủ cũng như cổ súy nhân quyền mà bản chất là hành vi vi phạm pháp luật.
Các người cho rằng: “Việt Nam đã bắt giữ, bịt các tiếng nói đối lập” là hoàn toàn
không có cơ sở, không đúng bản chất sự việc bởi họ bị bắt là vì vi phạm pháp
luật chứ không phải vì tiếng nói đối lập hay trung lập gì cả. Vậy cớ gì Hoa Kỳ
lại đi tôn vinh những kẻ như Phạm Đoan Trang? Những kẻ chống phá đất nước phải
bị xử lý theo pháp luật. Chẳng có chuyện Việt Nam bắt giữ tùy tiện vì thực hiện
các quyền cơ bản của con người gì ở đây cả.
Quốc
có quốc pháp, gia có gia quy. Vi phạm pháp luật thì phải bị xử lý theo quy định
của pháp luật. Việt Nam không như Hoa Kỳ hay một số nước Tây Âu, mồm thì ra rả
dân chủ nhân quyền nhưng thực chất là những kẻ sát nhân tàn bạo nhất, đúng là
những kẻ thiếu thứ gì thì hay rao giảng về thứ đó. Bom đạn Mỹ vẫn nổ khắp nơi
trên thế giới gây ly tán, chia rẽ và khổ đau mà các nước Trung Đông hay Bắc
Phi, Nam Mỹ, Châu Á…vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Nhân quyền ở đâu khi mà
quyền tối thượng của mỗi con người là quyền được sống vẫn thường xuyên bị các
nước lớn uy hiếp, tước bỏ?
Việt
Nam vi phạm nhân quyền kiểu gì mà từ chỗ hơn 2 triệu người chết đói do chính
sách bạo tàn của người Pháp và đặc biệt là phát xít Nhật gây ra 1945 mà có ngày
hôm nay. Vi phạm nhân quyền mà chỉ sau hơn 30 năm đổi mới, đất nước từ chỗ
nghèo đói nhất thế giới, quy mô nền kinh tế 180/195 quốc gia năm 1991 đã vươn
lên thành nền kinh tế thứ 31 thế giới, đứng thứ 3 Đông Nam Á... Nói tóm lại là
người Mỹ nên nhận thức lại khái niệm về nhân quyền khi muốn nói chuyện về nhân
quyền với Việt Nam./.
Đăng nhận xét