Hơn một tháng nay, các trang mạng chống cộng, như VOA tiếng Việt, RFA, BBC, Saigonnho, Littlesaigontv, Vietbao… đồng loạt đưa tin “nhà văn” Dương Thu Hương (ảnh dưới) được trao Giải toàn cầu 2023 (Cino-Del-Duca 2023) trong khuôn khổ Lễ hội Sách Paris. Đáng nói, tôn chỉ, mục đích của giải thưởng Cino del Duca do Simone Del Duca là “tôn vinh sự nghiệp của tác giả người Pháp hoặc người ngoại quốc có tác phẩm khoa học hoặc văn học mang thông điệp của chủ nghĩa nhân văn hiện đại”, nhưng lại được trao cho Dương Thu Hương. Vậy Dương Thu Hương là ai mà được nhận “vinh dự” này?
KẺ
VONG QUỐC NGAY TỪ KHI CHƯA RA KHỎI ĐẤT NƯỚC
Vào
thời điểm “đêm trước đổi mới” của đất nước, khi những cái cũ kỹ, lạc hậu cần
đổi thay, nhưng vẫn bám víu trong thói quen của một số vị lãnh đạo và cái mới,
tiến bộ chưa định hình rõ ràng, trong khi các văn sĩ khác vẫn chắt lọc, khơi
nguồn cái hay, cái đẹp trong cuộc sống để cho ra những tác phẩm ngợi ca cái
đẹp, xây dựng xã hội tiến bộ thì Dương Thu Hương lại tưng bừng ra mắt cuốn sách
“Bên kia bờ ảo vọng”. Cuốn sách đã gây sóng gió trên văn đàn trong nước bởi
những quan điểm, góc nhìn phiến diện, không biết cảm thông với những khó khăn
của đất nước thời kỳ bị Mỹ và phương Tây bao vây, cấm vận. Bằng sự định kiến cố
hữu về chế độ xã hội chủ nghĩa, Dương Thu Hương chỉ nhăm nhăm mổ xẻ, khoét sâu
những cái lạc hậu của đất nước thời kỳ ấy và hết lời ngợi ca các giá trị phương
Tây. Giọng điệu ngang ngược và thái độ bất cần của Dương Thu Hương lập tức được
các thế lực thù địch với Việt Nam tung hô, gọi bà ta là “cấp tiến”, là “dám đấu
tranh cho công bằng, tiến bộ”... Và rồi sau chuyến giao lưu với các văn sĩ
Pháp, Dương Thu Hương đã không trở về nước.
Ngay
lập tức, bà ta quay lại chửi rủa chế độ, mạt sát nhân dân, nói xấu đất nước
mình. Ngoài thường xuyên trả lời phỏng vấn các trang mạng có tư tưởng thù địch
với Việt Nam, những ngày lưu vong tại Pháp, Dương Thu Hương liên tiếp xuất bản
các cuốn sách mang nội dung xuyên tạc như: Thiên đường mù, Tiếng vỗ cánh của
bầy quạ đen, Vô đề… Tất thảy đều có nội dung bóp méo sự thật về đất nước, chửi
rủa nhân dân Việt Nam là “mọi rợ”, nhưng lại dùng nhiều lời hoa mỹ ca ngợi
phương Tây - nơi đã tài trợ tiền bạc cùng những danh hiệu ồn ào như “chiến sĩ
dân chủ”, “nhà văn đấu tranh vì tự do” cho bà ta.
Trong
“Tiếng vỗ cánh của bầy quạ đen”, Dương Thu Hương đã hùa theo giọng điệu của
những kẻ chống phá Việt Nam, rằng “Cộng sản Bắc Việt đã gây ra cuộc chiến tranh
làm hàng triệu người thảm tử”. Bà ta còn nhai lại giọng điệu của thực dân Pháp,
gọi tên nước ta là An Nam một cách miệt thị và cho rằng, lịch sử mấy ngàn năm
kiên cường, bất khuất chống ngoại xâm của dân tộc ta là “lịch sử bất hạnh của
một dân tộc hèn mọn”. Đặc biệt, trong “Đỉnh cao chói lọi”, Dương Thu Hương đã
dùng nhiều từ ngữ cay độc để xuyên tạc, xúc phạm lãnh tụ Hồ Chí Minh - điều
không một người Việt Nam chân chính nào có thể tha thứ. Đối với mỗi người dân
Việt Nam, Chủ tịch Hồ Chí Minh là hình ảnh thiêng liêng, được khắc sâu trong
tâm khảm. Mỗi người Việt Nam đều tự hào bởi chính Người đã làm rạng rỡ non sông,
đất nước Việt Nam. Niềm tự hào về Bác không chỉ người Việt Nam nói với nhau mà
thế giới cũng đã công nhận Bác Hồ là anh hùng giải phóng dân tộc, chiến sĩ cộng
sản quốc tế lỗi lạc và kiên trung, danh nhân văn hóa thế giới. Chính vì vậy mà
Bác được người dân Việt Nam và những người yêu chuộng hòa bình trên thế giới
yêu mến. Và cũng chính vì điều đó mà các thế lực thù địch với Việt Nam luôn
nuôi dã tâm bôi nhọ, xúc phạm, hạ bệ hình ảnh của Người. Và khi “cường độ”
chống phá đất nước đã lên cao độ, khi thấy không còn đường về, Dương Thu Hương
ngày càng trơ tráo hơn.
CÓ
GÌ ĐÁNG TỰ HÀO MÀ ẦM Ĩ
Thường
những người có tính tự cao tự đại, luôn nghĩ mình minh triết hơn người sẽ dễ
dàng mắc vào cạm bẫy của các thế lực thù địch. Không chỉ Dương Thu Hương mà
thời gian qua, không ít văn sĩ, trí thức cũng coi mình là “số 1” và thường chê
bai những thứ quanh mình. Họ không chú tâm hoạt động văn hóa nghệ thuật mà lại
quan tâm thái quá đến chính trị và muốn nổi tiếng bằng con đường chính trị, như
nhà văn Nguyên Ngọc, nhà thơ Trần Mạnh Hảo, nhà báo Nguyễn Thông hay nhạc sĩ
Tuấn Khanh… Đầu tiên chỉ là những ý kiến trái chiều được thể hiện một cách gay
gắt. Những người này thường chỉ nói theo cảm tính, thể hiện quan điểm cá nhân
mà không đặt vấn đề trong một bình diện rộng lớn với lợi ích của quốc gia, dân
tộc trên hết để tranh luận một cách khách quan, bình đẳng. Tiếp theo sẽ là cái
bắt tay với các nhà “dân chủ” rồi trở thành những kẻ chống phá. Thế nên những
người hay chỉ trích, chê bai Đảng, chính quyền, chê bai chế độ thường được các
thế lực thù địch, cơ hội chính trị săn đón.
Đầu
tiên chỉ là chê những người xung quanh quê mùa, bần tiện, kém văn minh. Tiếp
theo là chê bai, chỉ trích cả xã hội. Ra đường gặp một vụ tai nạn, họ chỉ trích
công an, chính quyền không làm tốt trách nhiệm. Không may đâu đó xảy ra hỏa
hoạn, tai nạn lao động hoặc thảm họa môi trường, họ sẽ tìm một đối tượng nào đó
trực tiếp hoặc gián tiếp (chứ nhất định không phải là họ) gây ra. Thậm chí
thiên tai gây lũ lụt, hạn hán, sâu bệnh ảnh hưởng đến đời sống của người dân
cũng sẽ là “tội của mấy ông chính quyền” gây ra… Họ luôn miệng chỉ trích Đảng,
Nhà nước, Chính phủ không biết lo cho dân. Rồi chê đất nước mình nghèo, hèn,
mông muội như Dương Thu Hương từng viết trong “Tiếng vỗ cánh của bầy quạ đen”.
Họ so đất nước mình với nước này nước kia trên thế giới. Rồi họ ca tụng “người
ta” văn minh, “người ta” dân chủ, “người ta” chăm lo an sinh tốt chứ không như
ở nước mình… mà không ngờ rằng, bản thân đã tự diễn biến, tự chuyển hóa và nằm
gọn trong mưu đồ của kẻ xấu. Bởi vì, những người có tầm ảnh hưởng đối với công
chúng như các chính trị gia, văn nghệ sĩ, nhà khoa học thì những lời chê bai,
chỉ trích của họ sẽ là miếng mồi vô cùng ngon lành đối với những kẻ chống phá
đất nước.
Trở
lại chuyện Dương Thu Hương được trao giải Cino del Duca do Simone Del Duca, các
trang mạng chống cộng ầm ĩ đưa tin và còn thắc mắc rằng báo chí trong nước
không nhắc gì đến “sự kiện” này. Thử hỏi, một kẻ vong quốc, phản trắc và chống
phá đất nước điên cuồng, đến độ không còn đường về như Dương Thu Hương thì cho
dù bà ta có nhận giải thưởng gì, do ai trao tặng, cũng có gì đáng tự hào mà ầm
ĩ!
Đăng nhận xét