Hằng năm cứ đến tháng 4 về là y như rằng các đối tượng ở hải ngoại và những “nhân sĩ, trí thức” theo “xã hội dân sự” trong nước lại tập trung ra rả những luận điệu cũ rích, nhai đi nhai lại đến mòn cả răng những bài xưa, lối cũ, khiến cho “ngưu ma vương” cũng cúi đầu chịu bái phục. Biết thế nào trong thời gian tới những luận điệu kể trên cũng sẽ được phát, vậy nên để sẵn mấy lời trước gọi là “thần cơ diệu toán”.
Thứ nhất, các người
hãy thôi ca ngợi cái gọi là “anh hùng tử khí hùng bất tử” khi nói về những
tướng lĩnh của ngụy quân Sài Gòn đã tự sát, trước trong và sau ngày 30/4/1975,
đừng ca ngợi họ là “tuẫn tiết vì nước”.
Một số tướng như Phạm
Văn Phú, Lê Văn Hưng, Trần Văn Hai, Nguyễn Khoa Nam, Lê Nguyên Vỹ đã tự sát, họ
tự sát là vì nỗi ô nhục khi đang tâm, tình nguyện làm nô bộc cho Hoa Kỳ; chém
vào tổ quốc này những vết chém ngang lưng, chia đôi sơn hà của tổ tiên để lại,
giúp cho người Mỹ mưu đồ biến miền Nam Việt Nam thành thuộc địa kiểu mới. Không
đau, không nhục sao được khi mà người Việt Nam lại phò trợ ngoại bang để thôn
tính chính quê cha đất tổ của mình, chỉ vì hám danh hám lợi. Tuẫn tiết ư?
Nguyễn Tri Phương, Hoàng Diệu thủ thành, thành mất tướng cũng tuẫn tiết theo
thành, chết là để sống mãi với non sông đất nước, thế mới gọi là tuẫn tiết vì
nước. Còn những tướng ngụy kia họ đại diện cho ai, lý tưởng là gì thì đến chính
họ còn không hiểu, đứng vấy bẩn lên hai từ thiêng liêng “tuẫn tiết”. Cũng có
thể họ sợ đồng bào miền Nam sẽ trả thù vì những tội ác mà họ gây ra cho đồng
bào hoặc đó chỉ là hậu quả của việc người Mỹ tuyên truyền về cái gọi là “cộng
sản sẽ tắm máu nếu chiếm được Sài Gòn”. Chết vì nhục, vì sợ chứ tuẫn tiết nỗi
gì!
Thứ Hai, các ngươi
thôi ca ngợi “quân lực VNCH” với khẩu hiệu “tổ quốc, danh dự, trách nhiệm”!
Tổ quốc ở đâu khi các
người rước Hoa Kỳ và đồng minh vào để băm vằm, cày xới lên cơ thể của đất nước?
Tổ quốc có thể hiểu là đất nước do tổ tiên từ bao đời đã lấy máu đào để bảo vệ,
xây dựng và để lại cho con cháu, truyền từ đời này sang đời khác; các người hết
làm ưng khuyển cho Pháp, lại làm đầy tớ của Mỹ, muốn chia đôi, xẻ thịt giang
sơn mà tổ tiên để lại thì thử tổ quốc ở đâu trong trường hợp này?
Danh dự, “làm trai
sống ở trong trời đất/phải có danh gì với núi sông”, danh dự cái gì khi các
người nhận giặc làm cha, bán rẻ linh hồn cho ngoại bang và mặc cho chúng cấu xe
non sông này, danh dự gì khi các người khấu đầu trước giặc nhưng lại đạp lên
đầu nhân dân Việt Nam.
Trách nhiệm, “Quốc gia
hưng vong, thất phu hữu trách”, nghĩa là đất nước khi thịnh vượng cũng như lúc
suy vong thì mỗi người đều có trách nhiệm để xây dựng và bảo vệ, các người bán
đứng tổ quốc không chỉ một, hai mà đến ba lần (Pháp, Nhật, Mỹ), là gia nô ba họ
của ngoại bang thì đào đâu ra cái gọi là trách nhiệm với đất nước. Trách nhiệm
với tổ quốc là phải như những người cộng sản, họ quyết tử cho tổ quốc quyết
sinh và bây giờ đang xây dựng một Việt Nam ngày càng giàu mạnh, cơm ngon, áo
đẹp.
Thứ ba, các người thôi
nói “Cộng sản là độc tài, bao năm giải phóng nhưng đất người vẫn đói nghèo”!
Vâng, cộng sản là “độc
tài”, độc tài ở đây có nghĩa là đầy tài năng và độc đáo trong cách xây dựng và
bảo vệ tổ quốc. Không tài, không độc đáo mà lần lượt đánh bại Pháp, Nhật, Mỹ,
Tàu, Pôn Pốt để bảo vệ tổ quốc; không tài không độc đáo mà xây dựng một Việt
Nam có cơ đồ to lớn như hôm nay. Nên nhớ, sau khi mới giải phóng, quy mô nền
kinh tế Việt Nam đứng thứ 180/190 nước, và bây giờ Việt Nam năm trong 31 nền
kinh tế lớn nhất thế giới, thu nhập thuộc hàng trung bình, đến cuối năm năm GDP
bình quân đầu người khoảng 4000 USD, nếu tính theo giá sức mua tương đương là
khoảng 12.000 USD; quy mô nền kinh tế đến hết 2022 đứng thứ 3 Đông Nam Á (sau
Indonesia và Thái Lan)…Đừng bảo Việt Nam là đói nghèo nữa, có thể so với một số
quốc gia phát triển thì chúng tôi chưa bằng nhưng đem so với đám ăn bám, ký
sinh trùng trên cơ thể ngoại bang, khát nước toàn tập thì chúng tôi là ánh
trăng rằm còn các người chưa bằng con đom đóm, lập lòe, lúc ẩn lúc hiện.
Thứ tư, các ngươi thôi
kêu gào “lấy lại đất tổ, không làm khổ dân”!
Nước Việt hùng anh và
đời đời văn hiến vẫn đang thuộc quyền làm chủ của cháu Hồng, con Lạc, có mất
cho Tây, cho tàu đâu mà “phục quốc” mà kêu gào “lấy lại đất tổ”. Câu đó phải để
những người cộng sản nói, không có cộng sản thì lấy ai đánh Pháp, đuổi Mỹ để
lấy lại đất tổ trong tay ngoại bang, không có cộng sản Việt Nam thì lấy ai giữ
vững chủ quyền khi mà các ngươi đã từng hiến miền Nam Việt Nam cho Mỹ, làm mất
rất nhiều đảo vào tay Campuchia, Đài Loan, Malaysia ở Trường Sa và vùng biển
phía Nam, và mất cả quần đảo Hoàng Sa 1974; những đảo đó, nếu lấy lại được thì
chắc chắn cũng chỉ có những người cộng sản Việt Nam mới đủ tư cách và trí tuệ,
hào khí để lấy lại trong tương lai.
Những kẻ 48 năm quan
vẫn chống phá quê hương đất nước, vẫn hận thù, hằn học với sự phát triển của
đất nước mới là giống vô loài (tất nhiên chỉ là thiểu số). Dân tộc Việt Nam
đoàn kết dưới ánh sáng của ngọn đuốc vĩnh cửu do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh
đạo, soi đường; quốc dân đồng bào ta vẫn luôn tin tưởng vào sự lãnh đạo của
Đảng quang vinh. Chúng tôi vẫn nắm tay nhau sánh bước tiến lên, mặc cho đàn chó
bên đường vẫn sủa những tiếng thất thanh./.
St
Đăng nhận xét