Dịch Covid-19 đang tạo
ra một cơn địa chấn, ảnh hưởng trực tiếp đến từng con người ở mỗi quốc gia. Kẻ
thù chung vô hình này buộc thế giới phải “khép cửa”. Mọi người được khuyên ở
yên trong nhà để ngăn đà lây lan của dịch, nhưng những người vô gia cư không có
nơi nào để tránh dịch.
Nhóm có nguy cơ cao
Đánh giá về nhóm người
yếu thế trong tình cảnh đại dịch thì những gười vô gia cư rõ ràng chịu nhiều
rủi ro. Họ thường mắc bệnh từ trước, vì vậy cần được xem là nhóm có nguy cơ
cao. Vi rút Covid-19 còn
có thể lây sang đối tượng tiếp xúc với người vô gia cư.
Bà Ruthy Owen, Phó
giám đốc Hiệp hội Các tổ chức quốc gia làm việc với người vô gia cư (FEANSTA -
tổ chức được Ủy ban Châu Âu tài trợ), cho rằng cần tập trung xét nghiệm cho
người vô gia cư vì họ là nhóm yếu thế, không đủ khả năng tự bảo vệ bản thân, có
nguy cơ nhiễm bệnh và tử vong cao hơn. Trong khi đó, Wohnungslosenhilfe, một tổ
chức giúp đỡ người vô gia cư tại Đức, đã cảnh báo Covid-19 nếu bùng phát trong
cộng đồng người vô gia cư sẽ có thể dẫn đến thảm họa. DW dẫn số liệu chính phủ
cho biết Đức có khảng 678.000 người vô gia cư. Giám đốc của Wohnungslosenhilfe,
bà Werena Rosenke kêu gọi các tổ chức tìm thêm nơi tạm trú cho cộng đồng này và
bảo đảm các biện pháp an toàn. Bà nhấn mạnh những nhu yếu phẩm khác như khẩu
trang, xà phòng và dung dịch rửa tay sát trùng cũng cần được bảo đảm.
Khó khăn nối tiếp khó khăn
Trên thực tế, người vô
gia cư ở khắp Châu Âu đang gặp muôn vàn khó khăn. Giờ đây, họ không chỉ phải lo
kiếm cái ăn, chỗ ngủ mà còn đối diện với nguy cơ bệnh tật. Tình trạng thiếu hụt
trang thiết bị bảo hộ và dung dịch rửa tay kháng khuẩn giữa đại dịch Covid-19
đang buộc các tổ chức xã hội phải đóng cửa trung tâm chăm sóc, điểm phát thực
phẩm và bếp ăn miễn phí dành cho người nghèo, vô gia cư. Ở thành phố Amsterdam
(Hà Lan), trại cứu tế được yêu cầu chỉ mở cửa vào đêm để hạn chế nguy cơ truyền
nhiễm, khiến người vô gia cư phải lang thang.
Trong khi đó, tại Ấn
Độ, các bếp ăn ở thủ đô New Delhi đang trong tình trạng quá tải, đặc biệt khi
một số lượng lớn lao động nhập cư rơi vào cảnh thất nghiệp và không nơi nương
tựa. Những người này đa phần ăn ngủ ngay tại nơi làm việc, nhưng giờ đây hoạt
động kinh doanh phần nhiều phải đóng cửa do
lệnh phong tỏa toàn quốc và vì thế họ lâm cảnh màn trời chiếu đất, theo The New
York Times. Theo thống kê, Ấn Độ có hơn 4 triệu người vô gia cư tại các khu vực
thành thị. Bên cạnh đó, gần 70 triệu người sinh sống trong các ổ chuột và khu
tạm cư không chính thức.
Hạn chế tiếp xúc gần như bất khả thi
Một số chính phủ và
giới chức địa phương ở các nước cũng đã bắt đầu có những động thái hướng đến
cộng đồng người vô gia cư trong tình hình đại dịch. Tại Mỹ, nhiều trại cứu tế
đã thông báo sẽ mở cửa 24/24, thay vì khung giờ 12 tiếng/ngày như thường lệ.
Các biện pháp khẩn cấp cũng cho phép những gia đình không nhà ở được tạm trú
trong cơ sở cứu tế tối đa 60 ngày kể từ khi đăng ký. Họ cho kiểm tra y tế người
vô gia cư trước khi tiếp nhận, yêu cầu người tạm trú không được đổi giường và
cơ sở lánh nạn để hạn chế bùng phát chuỗi lây nhiễm, theo tờ The New York
Times.
Tuy nhiên, những cơ sở này từ lâu thiếu sự đầu
tư, điều kiện vệ sinh dịch tễ thì quản lý lỏng lẻo. Nhiều chuyên gia lo ngại trại
cứu tế gần như không thể tránh khỏi nguy cơ thành ổ dịch. Việc bảo đảm thực
hành vệ sinh cá nhân và giữ khoảng cách an toàn để ngăn lây nhiễm vi rút đối với
người vô gia cư đang là thách thức lớn tại Mỹ. Nhà hàng, quán cà phê, thư viện
và các địa điểm công cộng buộc phải đóng cửa. Cơ hội để người vô gia cư được sử
dụng nước máy và xà phòng lại chính là nhà vệ sinh của những địa điểm này, theo
Washington Post.
Khuyến cáo từ Trung
tâm kiểm soát và phòng ngừa dịch bệnh Mỹ là tránh tập trung trên 10 người và
hạn chế giao tiếp xã hội, giữ khoảng cách với nhau khoảng 2m. Thế nhưng, áp
dụng khuyến cáo đó cho những trại cứu tế, nơi cung cấp chỗ ăn ngủ cho người vô
gia cư, là điều gần như bất khả thi. Người đến trú ngụ thường phải ngủ chung
phòng, sử dụng giường tầng để tận dụng tối đa diện tích. Nhưng có phòng để ngủ
là còn may mắn. Ở một số cơ sở, ban quản lý cho trải đệm xếp sát nhau trên nền
đất trong những hội trường lớn. Bữa ăn được phục vụ trong những căn tin đông
người. Phòng tắm, phòng sinh hoạt và giặt giũ đều phải dùng chung. Tình trạng
này cũng diễn ra ở nhiều nước Châu Âu.
Đăng nhận xét