Chiến tranh đã lùi xa. Để có cuộc sống hạnh phúc trong hòa bình, không còn nơm nớp lo bom rơi, đạn nổ, biết bao người con yêu nước đã cống hiến máu xương, anh dũng ngã xuống cho ngày hòa bình và độc lập, được đánh dấu bằng thời khắc lịch sử ngày 30/4/1975.

Vậy nhưng, cứ vào mỗi dịp cả nước tri ân các anh hùng Liệt sỹ (27/7) , đâu đó lại “vọng” lên những tiếng nói lạc lõng của những kẻ “vong quốc”, những kẻ chống đối cực đoan hay những nhà dân chủ nửa mùa khi lật lại cái gọi là “Quốc hận” mang tên tháng Tư.
Vài nơi ở bên ngoài, nhất là ở Mỹ, một số kẻ lại khuấy lên biểu tình, gặp mặt, quyên góp nhân sự kiện này. Việc này hoàn toàn không mới, không khác gì hơn khi mà hơn 40 năm qua, chúng đều đưa ra một “kịch bản”. Mục đích của chúng rất dễ nhận ra, nhưng chúng đã làm được gì thì chính những con người đó mới hiểu.
Và sự thật là chẳng mấy ai tin, chẳng mấy ai nghe... nhưng chúng vẫn cứ làm và tìm mọi cách để khuếch trương cho thành sự kiện lớn.
7,85 triệu tấn bom đạn đã rải xuống Việt Nam trong thời kỳ chiến tranh, gấp 3 lần số bom đạn các nước sử dụng trong chiến tranh Thế giới thứ 2, tương đương với 250 quả bom nguyên tử ném xuống Hiroshima, Nhật Bản (bình quân mỗi người dân chịu 250kg).
Khoảng 2 triệu dân thường thiệt mạng và trên 2 triệu người phơi nhiễm chất độc, chủ yếu là chất độc màu da cam.
Hơn 1 triệu liệt sĩ đã nằm xuống mà đến nay nhiều người chưa tìm thấy hài cốt, hàng triệu thương binh…
Hiện tại, nhìn sang Sirya, Libya, Ai Cập, Afghanistan, Pakistan và các quốc gia Trung Đông khác, từ “Mùa xuân Ả Rập” đến nội chiến triền miên chưa biết bao giờ chấm dứt, mới cảm nhận hết cái giá của hòa bình.
Chúng ta đã chịu đựng mấy chục năm dài như thế, lẽ nào lại lãng quên!
Việt Nam là dân tộc yêu chuộng hòa bình, chúng ta không muốn chiến tranh, nhưng chúng ta buộc phải cầm súng để tự vệ. Chiến tranh đã đi qua, mỗi ngày được bình yên như hôm nay là gia sản quý báu giành được từ sự hy sinh xương máu của hàng triệu con người.
Việc nhắc lại quá khứ, nhớ về những vết đau thương mà chiến tranh để lại hoàn toàn không phải nhằm kích động hận thù, mà để biết trân trọng hơn giá trị của hoà bình, để bất cứ ai hôm nay cũng phải tỉnh thức, giữ gìn thành quả mà cha ông vốn phải trải qua biết bao cuộc chiến, đổ máu xương mới giành được.
Bởi, đâu có bà mẹ nào trên đất nước này muốn lại có ngày được phong chữ “anh hùng”, đâu có gia đình nào muốn là người thân liệt sĩ… Nhưng lịch sử đã không cho phép chúng ta được lựa chọn, nhiều thế hệ thanh niên - đã phải cầm súng để giữ lấy bình yên cho mảnh đất này.
Thế nhưng đâu đó những kẻ vong ơn đã vội quên quá khứ, quên công lao của những người đã ngã xuống, họ đang khuấy lại hận thù, đòi hỏi những điều không thể.
Gác lại quá khứ nhưng chúng ta cũng luôn sòng phẳng với lịch sử, tôn trọng lịch sử, để sống bao dung hơn, hướng đến tương lai hoà hợp, bình đẳng, vì lợi ích quốc gia trên hết.
Cái giá cho hòa bình của dân tộc, bình yên cho từng gia đình là quá lớn, không gì có thể đánh đổi được.
Ngày Thương binh Liệt sĩ, Nhân dân, Đảng, Nhà nước cùng bày tỏ sự tri ân các thương binh, liệt sĩ đã xả thân cứu nước. Tri ân và chăm sóc các gia đình, thân nhân liệt sĩ, thương binh, người có công là trách nhiệm của toàn xã hội, là thực hiện đạo lý “Ăn trái nhớ người trồng cây”.
Là người được hưởng thành quả của sự hy sinh vĩ đại đó, xin hãy sống sao cho xứng đáng! Đừng, xin đừng làm cho sự hy sinh đó trở thành vô ích./.


Đăng nhận xét

 
Top