Vừa qua, Hội nghị Trung ương 5 đã thống nhất thành lập Ban Chỉ đạo cấp tỉnh về phòng, chống tham nhũng, tiêu cực. Trong quá trình diễn ra Hội nghị cũng như lợi dụng việc thành lập BCĐ trên, nhiều tổ chức và cá nhân ở nước ngoài và một số đối tượng ở trong nước đã đưa ra những luận điệu sai trái, xuyên tạc để chống phá Việt Nam. Trên nhiều trang mạng xã hội của các tổ chức, như Việt Tân, Hội Anh em dân chủ, các hãng truyền thông hải ngoại RFI,RFA,VOA đã phát tán nhiều bài viết, hình ảnh xuyên tạc tập trung công kích, đả phá việc Trung ương quyết định cho thành lập Ban Chỉ đạo cấp tỉnh về phòng chống tham nhũng, tiêu cực.
Họ
đưa ra luận điệu sai trái khi quy kết việc Đảng và Nhà nước Việt Nam thực hiện
chủ trương phòng, chống tham nhũng, tiêu cực chỉ là “mị dân” với lập luận hết
sức ngụy biện rằng “tham nhũng là sản phẩm của chế độ, thể chế chính trị ở Việt
Nam”; quy kết “tham nhũng do chế độ độc đảng cầm quyền”! Họ cho rằng, chủ
trương thành lập Ban Chỉ đạo cấp tỉnh về phòng, chống tham nhũng là “không cần
thiết, chỉ tốn tiền của dân”, rằng việc làm này là “giả tạo”, vẽ ra câu chuyện
làm cho “ta đánh ta” mà thôi và từ đó khái quát lên “cộng sản thì ai cũng tham
nhũng” để phủ nhận chế độ xã hội… Mục đích của các tin, bài nhằm thực hiện ý đồ
vô cùng thâm độc của họ nhằm quy kết tham nhũng là “bản chất của chế độ cộng
sản” và kêu gọi mọi người muốn chống được tham nhũng có kết quả thì dứt khoát
phải thay đổi chế độ, phải đa nguyên, đa đảng, phải tiến hành “xã hội dân sự”
như ở các nước có chế độ tư bản chủ nghĩa… Đây thực chất là chiêu trò chống phá
của họ khi cố gắng vẽ ra bức tranh tối màu về công tác phòng, chống tham nhũng,
tiêu cực ở Việt Nam, bỏ qua những kết quả tích cực của cả hệ thống chính trị và
gieo rắc tâm lý bất an, gây ra sự hoài nghi về các chủ trương, quyết sách của
Đảng và Nhà nước Việt Nam về công tác này. Từ đó họ làm xói mòn niềm tin của
nhân dân, kích động gây rối an ninh, trật tự và tạo ra sự đối lập, bất ổn ngay
từ bên trong để tăng tính chất “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” ngay từ trong
nội bộ của Việt Nam.
Trên
thực tế, từ rất nhiều năm qua tham nhũng là hiện tượng xã hội đã xuất hiện sớm
trong lịch sử loài người, nó tồn tại và “sống dai dẳng” trong mọi chế độ chính
trị khác nhau, gắn liền với Nhà nước và quyền lực. Bản chất của vấn đề tham
nhũng gắn liền với quyền lực chính trị, quyền lực kinh tế và cho dù chế độ
chính trị nào, chủ nghĩa tư bản hay chủ nghĩa xã hội, chế độ một đảng cầm quyền
hay đa đảng thay nhau cầm quyền thì vẫn có vấn nạn tham nhũng. Ví dụ vụ
Wategrgate đã làm cho Tổng thống Mỹ phải từ chức khi trên cương vị nhiệm kỳ thứ
hai. Tổng thống Philippines Joseph Estrad (1998-2001) phạm tội tham nhũng phải
ngồi tù chung thân. Thủ tướng Ucraina (1996-1997) Pavlo Lazarenko đã biển thủ
200 triệu USD phải bỏ trốn sang Mỹ. Tổng thống Hàn Quốc Park Geun-Hye bị Quốc
hội phế truất tháng 12/2016 do bị buộc tội tham nhũng, dính líu đến vụ bê bối
chính trị dùng quan hệ cá nhân để tăng ảnh hưởng và trục lợi tài chính. Ngoài
ra, cũng phải thấy rằng tham nhũng là một “vấn nạn nan giải”, một “căn bệnh”
nhức nhối với những biến dạng phức tạp, đang hoành hành, ăn sâu , có “sức mạnh
tàn phá” trên nhiều lĩnh vực, gây ra những hậu quả tiêu cực, nặng nề ở các quốc
gia với chế độ khác nhau. Vì vậy, đấu tranh bài trừ nạn tham nhũng được các
nước rất quan tâm, thực hiện bằng nhiều hình thức, biện pháp, trên nhiều phương
diện như pháp luật, hành chính, chính trị, kinh tế, đạo đức, văn hóa, lối sống…
Trung Quốc ban hành các văn bản quy định về giáo dục đạo đức và xây dựng tác
phong liêm chính trong cán bộ Đảng và Nhà nước. Với chiến dịch mang tên “đạp
hổ, diệt ruồi” do Chủ tịch nước Tập Cận Bình đưa ra, Trung Quốc đã triển khai
mạnh mẽ và thu được nhiều kết quả tích cực. Singapore thực hiện Luật Chống tham
nhũng (năm 1989) cho phép Tòa án tịch thu tài sản của công chức nếu họ không
giải thích được nguồn gốc của tài sản đó. Thái Lan yêu cầu các cơ quan chức
năng phải xem xét tất cả đơn thư tố giác của người dân ký tên hoặc không ký về
tham nhũng. Một số quốc gia như Brazil, Colombia… còn thiết lập các đường dây
nóng để thu nhận tin tức về tội phạm, trong đó có vấn nạn tham nhũng.
Ở
Việt Nam, Ban Chỉ đạo Trung ương về phòng, chống tham nhũng được thành lập năm
2006 do Thủ tướng đứng đầu và năm 2012 chuyển sang Bộ Chính trị do Tổng Bí thư
đứng đầu đã chứng minh hiệu quả rõ rệt. Điều đó được thể hiện rất rõ ở nhiệm kỳ
khóa XII và XIII khi số lượng vụ, việc tham nhũng, kinh tế được phát hiện và xử
lý tăng lên rất nhiều theo tinh thần như Tổng Bí thư nhấn mạnh: “không có vùng
cấm”. Song hiện nay tham nhũng vẫn diễn biến phức tạp, ở nhiều ngành, địa
phương chưa có sự chuyển biến rõ nét, vẫn còn tình trạng “trên nóng, dưới lạnh”
trong phòng, chống tham nhũng. Ở nhiều địa phương đã bộc lộ bất cập trong phát
hiện, xử lý nên nhiều tỉnh, thành đề nghị thành lập Ban Chỉ đạo cấp tỉnh để tạo
cơ chế thống nhất, đồng bộ từ Trung ương đến địa phương trong cuộc đấu tranh
với giặc “nội xâm” này. Do vậy, đứng về phương diện lý luận và thực tiễn thì
việc thành lập Ban Chỉ đạo phòng, chống tham nhũng, tiêu cực là chủ trương hoàn
toàn cần thiết và đúng đắn phù hợp với tình hình đất nước hiện nay./.
St
Đăng nhận xét