Không ít người Việt mong muốn Việt Nam gỡ bỏ tư tưởng trung lập hoặc các đoạn “văn mẫu” như “quan ngại sâu sắc”, “kêu gọi đàm phán hòa bình”... vì lo ngại Việt Nam sẽ bị Trung Quốc xâm lược trong tương lai mà không có quốc gia nào giúp đỡ. Tại sao cứ nhất định là phải ủng hộ một phe nào đó (Nga hoặc Ukraine) thì mới là bảo vệ cho chủ quyền dân tộc?
Trong
sách trắng quốc phòng Việt Nam có ghi rõ “bốn không”, đó là: không tham gia
liên minh quân sự, không tham gia nước này chống nước kia, không cho nước ngoài
đặt căn cứ quân sự hoặc sử dụng lãnh thổ Việt Nam để chống lại nước khác và sử
dụng vũ lực hoặc đe dọa sử dụng vũ lực trong quan hệ quốc tế.
Trong
khoảng 10 năm trở lại đây, tin đồn rằng Việt Nam sẽ cho các quốc gia lớn thuê
đất để xây dựng các căn cứ quân sự. Như cho Nga thuê lại quân cảng Cam Ranh,
cho Hoa Kỳ thuê Đà Nẵng và Quy Nhơn lập căn cứ quân sự hay Trung Quốc bỏ 50 tỷ
đô la thuê lại Cam Ranh… Đối diện với luồng thông tin nhiễu loạn đó, phản ứng
của Việt Nam bác bỏ một cách mạnh mẽ, tạo niềm tin cho khu vực và quốc tế về
thái độ trung lập nhất quán của chúng ta.
Tính
đến 01/2022, Việt Nam có tới 15 FTA với các quốc gia, vùng lãnh thổ, tổ chức
lớn từ khắp nơi trên thế giới. Việt Nam có một sự “cân bằng hoàn hảo” trong
lĩnh vực hợp tác, phát triển kinh tế. Chúng ta có ACFTA với Trung Quốc thì cũng
có AIFTA với Ấn Độ, có EVFTA với khối EU thì cũng có VN – EAEU FTA với khối
Nga, Belarus, Amenia, Kazakhstan, Kyrgyzstan. Việt Nam tham gia VJEPA với Nhật
Bản thì cũng có tham gia AKFTA, VKFTA với Hàn Quốc… Sau khi Vương Quốc Anh rời
EU thì UKVFTA giữa Việt Nam với Vương Quốc Anh cũng nhanh chóng có hiệu lực….
Ngoài ra còn có các hiệp định với tư cách là thành viên ASEAN, CPTPP…
Chúng
ta nhập khẩu nhiều từ Trung Quốc, lại xuất siêu nhiều sang Hoa Kỳ. Chúng ta
hoạt động thăm dò dầu khí với Nga, nhưng cũng mua nhiều LNG (khí hóa lỏng) phục
vụ nền công nghiệp sản xuất điện khí từ Hoa Kỳ nhằm tránh thâm hụt thương mại,
đáp ứng các yêu cầu về bảo vệ môi trường…
Trước
khi tiếp Phó Tổng thống Hoa Kỳ Harris và nhận 1 triệu liều vaccine, thì phía
Trung Quốc và Việt Nam cũng gặp nhau và Trung Quốc đã hỗ trợ chúng ta khoảng 3
triệu liều vaccine vào thời điểm gặp mặt đó. Trong 2 ngày liên tiếp, chúng ta
đều bày tỏ thiện chí trở thành người bạn tốt, người đối tác tốt với hai cường
quốc cùng các cam kết tạo điều kiện đầu tư, kinh tế, ngoại giao tốt cho doanh
nghiệp hai bên… Phó Tổng thống Hoa Kỳ có những lời nói không hay về Trung Quốc
ngay tại Hà Nội, nhưng đó là phía Hoa Kỳ, còn chúng ta thì không.
Khi
Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc sang Hoa Kỳ tham gia Đại hội đồng Liên Hợp quốc,
chúng ta cũng không vì ngợp trước cái bóng của siêu cường, vẫn mạnh dạn phê
phán chính sách cấm vận của Hoa Kỳ nhắm vào người bạn Cuba. Trước khi ghé qua
New York thì Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc đã hoàn tất chuyến thăm Cuba… Đúng
với tinh thần: “Chúng tôi quan hệ máu thịt với Cuba. Ngoài tình cảm truyền
thống giữa hai nước, Việt Nam còn muốn thế giới thấy chúng tôi không bao giờ bỏ
bạn. Các ông có thể không thích, nhưng chắc các ông cũng mong có được những
người bạn thủy chung như thế".
Rõ
ràng, có thể là hơi tự cao khi nói Việt Nam đang làm tốt hơn Ukraine trong quan
hệ ngoại giao, kinh tế, chính trị cả song phương và đa phương. Dĩ nhiên,
Ukraine có thành công hay không thì điều đó lại phụ thuộc vào tương lai của họ,
một tương lai rất xa và rất mịt mù… Còn Việt Nam, vẫn làm đang chủ vận mệnh của
bản thân chúng ta, một vận mệnh độc lập, tự cường và tự quyết.
Trong
những giờ phút khó khăn của lịch sử, chúng ta có nhiều người bạn giúp đỡ. Nhưng
như đã nói, muốn người khác giúp đỡ, thì phải chứng minh cho họ thấy chúng ta
xứng đáng. Không ai muốn phí thời gian cho những gì không xứng đáng cả.
Thay
vì lên mạng lo ngại bị xâm lược và ngồi “vẽ đường cho Chính phủ” - mà cái
“đường” nhiều người vẽ lại là một con đường dở hơi. Thì hãy dành thời gian để
lao động, học tập, hãy trở thành những người dân văn minh, tự khắc đất nước sẽ
hùng cường. Khi đất nước đã hùng cường về nhiều mặt, há gì sợ quân xâm lược?
St
Đăng nhận xét