Lâu nay, dân chủ, nhân quyền là vấn đề mà các thế lực thiếu thiện chí thường lợi dụng để can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam. Việc trao cái gọi là Giải thưởng nhân quyền Martin Ennals cho một đối tượng vi phạm pháp luật là hành động mới nhất.
1. Mượn cớ bảo vệ nhân quyền
Mới đây, tại Geneva, Thụy Sĩ, Giải thưởng
nhân quyền Martin Ennals đã được trao cho Phạm Đoan Trang, người mà Ban tổ chức
giải thưởng tung hô là “nhà báo, nhà hoạt động nhân quyền”.
Phạm Đoan Trang là ai và có phải là người
“bảo vệ quyền tự do ngôn luận, quyền tiếp cận thông tin của người dân” như mô
tả của những người tổ chức giải thưởng nhân quyền Martin Ennals hay không?
Với nhiều người, Phạm Đoan Trang không còn là
cái tên xa lạ. Đây là người có hành vi chống đối Nhà nước quyết liệt. Ngày
14-12, Tòa án nhân dân TP Hà Nội tuyên phạt bị cáo Phạm Đoan Trang (43 tuổi,
trú quận Đống Đa, Hà Nội, được biết đến là blogger, từng làm việc cho một số
trang báo) 9 năm tù về tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa XHCN Việt Nam,
quy định tại điều 88 Bộ luật Hình sự 1999.
Phạm Đoan Trang là tác giả của nhiều tài liệu
có nội dung hướng dẫn, kích động các hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân
như “Chính trị bình dân”, “Cẩm nang nuôi tù”, “Phản kháng phi bạo lực”… Theo hồ
sơ vụ án, năm 2013, do xuất cảnh đi nước ngoài không xin phép nên Trang đã bị
cơ quan chủ quản kỷ luật buộc thôi việc. Trong chuyến xuất cảnh trái phép này,
Trang đã bị một số đối tượng chống đối chính quyền dẫn dắt, móc nối, lôi kéo.
Trở về nước, Trang trực tiếp thành lập và
tham gia điều hành nhiều hội, nhóm bất hợp pháp, đồng thời tụ tập, khuếch
trương lực lượng chống đối trong nước, tập hợp lực lượng chống đối trong giới
văn nghệ sĩ, trí thức trẻ. Đoan Trang đã viết, phát tán nhiều bài viết, cuốn
sách có nội dung tuyên truyền xuyên tạc tình hình dân chủ, nhân quyền tại Việt
Nam, bôi nhọ lãnh đạo Đảng, Nhà nước, kích động lật đổ chế độ.
Tòa án nhận định hành vi xuyên tạc đường lối
chính sách, phỉ báng chính quyền của bị cáo Phạm Đoan Trang là nguy hiểm cho xã
hội, thực hiện với mục đích cố ý xâm phạm chế độ XHCN và Nhà nước trên lĩnh vực
tư tưởng, văn hóa, xã hội, đối ngoại, xâm phạm đến sự vững mạnh của chính quyền
nhân dân.
Sự thật rõ ràng như vậy, ấy thế nhưng dưới
cái cớ bảo vệ nhân quyền, tự do ngôn luận, một số tổ chức nước ngoài, đại diện
trong cơ quan ngoại giao của một số nước lại sẵn sàng dùng nhiều mỹ từ ca ngợi,
bênh vực Phạm Đoan Trang. Họ sẵn sàng đăng đàn, công bố những cái gọi là “Giải
thưởng nhân quyền”, “Tự do truyền thông quốc tế”, “Phụ nữ can đảm quốc tế”,
“danh sách nạn nhân cần bảo vệ”… dành cho Phạm Đoan Trang. Tất nhiên, đi kèm
với những việc làm này là “thông điệp” gây sức ép, phản đối và những cáo buộc
vô căn cứ, phi lý với Đảng, Nhà nước và Chính phủ Việt Nam.
2. Lộ liễu chiêu trò, dung túng, cổ vũ cho
đối tượng vi phạm pháp luật
Không chỉ Phạm Đoan Trang, thời gian qua, cơ
quan bảo vệ pháp luật đã xử lý một số đối tượng khác dựa trên những căn cứ cụ
thể của từng bộ luật, trong đó có Bộ luật Hình sự và Bộ luật Tố tụng hình sự.
Trong quá trình bắt giữ, xử lý các đối tượng, cơ quan điều tra, viện kiểm sát
nhân dân, tòa án nhân dân đều căn cứ vào những quy định của pháp luật để xử lý
đúng người, đúng tội, không bỏ lọt tội phạm nhưng cũng không làm oan sai. Vì
vậy, có thể nói, bản án dành cho Phạm Đoan Trang cũng như các đối tượng chống
đối khác trong thời gian qua là hoàn toàn đúng quy định, phù hợp với luật pháp
quốc tế.
Những luận điệu bóp méo, xuyên tạc rằng Việt
Nam xử lý các đối tượng trên bằng “bản án mơ hồ” “theo ý chí chủ quan”, “áp
đặt”, “đàn áp những người bất đồng chính kiến” là hoàn toàn vô căn cứ. Điều này
cho thấy một số tổ chức, cá nhân nước ngoài tiếp tục lợi dụng các vấn đề dân chủ,
nhân quyền để gây sức ép đối với Việt Nam. Với cái nhìn tiêu cực, thiếu thiện
chí với Việt Nam, các cá nhân, tổ chức này lợi dụng triệt để việc Việt Nam xử
lý số đối tượng vi phạm pháp luật thuộc nhóm chống đối trong thời gian qua,
trong đó có Phạm Đoan Trang để xuyên tạc, vu cáo Việt Nam vi phạm dân chủ, nhân
quyền, tạo cớ cho một số tổ chức, cá nhân tiếp tục có hoạt động chống phá Việt
Nam.
Đây có thể coi là hành động can thiệp vào
công việc nội bộ của Việt Nam. Những tổ chức và cá nhân này luôn “ngộ nhận” về
những giá trị “tốt đẹp” và “cao quý” của nền dân chủ tư sản phương Tây. Vì muốn
áp đặt các giá trị này mà họ sẵn sàng can thiệp vào chính sách nhân quyền của
quốc gia khác, kể cả những quốc gia có không ít nỗ lực và thành tựu về dân chủ,
nhân quyền được cộng đồng quốc tế thừa nhận như Việt Nam. Với học thuyết “nhân
quyền cao hơn chủ quyền”, họ sẵn sàng ca ngợi, “bao bọc”, trợ giúp những đối
tượng có tư tưởng bất mãn, chống đối chính quyền như Phạm Đoan Trang, kể cả khi
các đối tượng này đã bị kết án bởi những phiên tòa công khai, khách quan, dân
chủ từ phía các cơ quan bảo vệ pháp luật ở Việt Nam.
Mỗi đất nước có quyền lựa chọn con đường riêng
của mình. Sự khác biệt về thể chế chính trị và những đặc thù riêng về kinh tế,
văn hóa, xã hội giữa Việt Nam và các nước phương Tây đương nhiên sẽ tạo nên
những hệ giá trị khác nhau, ngay cả với những vấn đề liên quan đến dân tộc,
nhân quyền. Nhưng không vì thế mà các giá trị của phương Tây nghiễm nhiên trở
nên ưu việt hơn, nổi trội hơn.
Thực tế thời gian qua cho thấy, Đảng và Nhà
nước Việt Nam luôn kiên trì, nhất quán chính sách đặt con người vào vị trí
trung tâm của mọi chính sách phát triển. Những thành tựu về nhân quyền của Việt
Nam trong thời gian qua là không thể phủ nhận. Điều này đã được nhân dân ủng hộ
và các tổ chức uy tín hàng đầu quốc tế công nhận.
Vì vậy, việc các tổ chức, cá nhân xuyên tạc,
vu cáo vấn đề dân chủ, nhân quyền của quốc gia khác là xâm phạm vào công việc
nội bộ của quốc gia đó. Điều này không thể chấp nhận được đối với một quốc gia
có chủ quyền như Việt Nam. Việc ủng hộ, dung túng, cổ vũ cho những đối tượng vi
phạm pháp luật, bị đưa ra xét xử, có hành vi chống đối một quốc gia có độc lập,
có chủ quyền là điều cần phải lên án.
Đảng và Nhà nước ta luôn hoan nghênh những ý
kiến đóng góp xây dựng, phát triển đất nước, đồng thời nỗ lực bảo đảm quyền tự
do, dân chủ, trong đó có tự do ngôn luận, tự do báo chí. Tuy nhiên, mỗi công
dân khi thực thi quyền này phải nằm trong khuôn khổ pháp luật. Bất kỳ hành vi
nào lợi dụng quyền tự do của bản thân mình để xâm phạm lợi ích Nhà nước, lợi
ích hợp pháp của các tổ chức, cá nhân đều chịu xử lý của pháp luật và trật tự,
kỷ cương chỉ có thể được giữ vững khi pháp luật được thượng tôn. Đó là cơ sở
cho sự phát triển ổn định của đất nước, là tiền đề quan trọng để thúc đẩy, bảo
đảm và phát huy các giá trị về quyền con người không chỉ ở Việt Nam mà còn ở
bất cứ quốc gia nào trên thế giới./.
St
Đăng nhận xét